Chương trước
Chương sau
Sau khi nói chuyện xong với đồ đệ, Giang Ảnh vừa tính đi cãi nhau thì cậu thấy trận đấu của mình với Trái Chanh ở khu tự do hồi sáng đã có thành tích cuối cùng rồi.
Tại Thích Trục nên cậu mới không cãi tiếp được, vượt quá thời gian cho phép nên hệ thống tự động phán cậu thua, Trái Chanh thắng.
Trên giao diện của trận đấu vẫn còn mấy tin nhắn của Trái Chanh...
[Trái Chanh]: Người đâu rồi?
[Trái Chanh]: Sao cứ nói tới cái này là ông lại chạy mất thế?
[Trái Chanh]: Haiz, ông thế này chắc cũng chỉ đi kick war trên Weibo được thôi.
[Trái Chanh]: Ông Chủ Cua chết nhát. Giơ ngón giữa.jpg
[Trái Chanh]: Kết thúc rồi, bye bye.
[Trái Chanh]: Lời cuối, tui yêu hai người họ.
[Trái Chanh]: Tiếc là ông lại chẳng hiểu được tình yêu của tui.
"Tui hiểu một nửa." Giang Ảnh tự nói với mình, "Chi ít thì tui cũng yêu bản thân mình mà."
Giang Ảnh là một idol lúc nào cũng dẫn đầu chạy đi vote cho mình, cậu yêu bản thân nhiều lắm.
Ngoại trừ trong trận đấu thì Trái Chanh cũng gửi tin nhắn cho cậu.
[Trái Chanh]: Cua nhát, party gặp gỡ của mười người đứng đầu app ông có đi không?
[Ông Chủ Cua]: Không đi đâu.
[Trái Chanh]: Sao không đi? Mọi người đều tò mò về thân thế của ông lắm đấy.
[Ông Chủ Cua]: "Cãi Cọ" không mời nổi tui.
[Ông Chủ Cua]: Tui cao quý lắm.
[Trái Chanh]: Không biết xấu hổ...
Đã hai năm rồi Giang Ảnh chưa vào khu yêu đương của "Cãi Cọ". Lúc nãy cậu mới bàn với đồ đệ của mình về chuyện này nên giờ cậu tiện tay ấn vào giao diện màu hồng trong khu đề tài.
Hai năm không vô, trong khu này vẫn là hiện trường show yêu đương cỡ lớn, đấu không lại luôn.
Giang Ảnh thoát ra, tích lũy điểm quan trọng hơn đi xem tình hình chiến đấu ở khu yêu đương nhiều.
"Chào buổi tối." bạn học Dưa Nhỏ đặt trên tủ chủ động nói chuyện.
"Chào buổi tối." Giang Ảnh đang khá vui nên cậu tình nguyện trả lời cái thứ thiểu năng này.
"Bạn đang làm gì thế?" Dưa Nhỏ hỏi.
"Đang cãi nhau." Giang Ảnh chẳng buồn ngẩng đầu, cậu kéo lại điểm tích lũy mới bị rớt xíu xiu của mình về, "Tao đang tận hưởng sự vui vẻ mà mày không thể hiểu được."
Dưa Nhỏ: "?"
*
Lúc cậu đi cãi nhau, chương trình truyền hình đúng hẹn phát sóng. Vừa ấn mở video, hình ảnh thôn trang nhỏ ở nơi quay chương trình xuất hiện. Cơn gió nhẹ thổi, mưa phùn bay bay, đúng như theo chủ đề ban đầu của chương trình, cực kỳ có bầu không khí trong lành, bình yên của việc trở về nông thôn. Ngay từ khúc này cư dân mạng đã nhảy vô bình luận.
[Hình như tập này mới đổi mấy ngươi à?]
[Ừ, nhưng Miêu Dã là khách mời tạm thời thôi, Thích Trục với Giang Ảnh là khách quý.]
[Giang Ảnh á??? Đạo diễn điên rồi à ha ha h há há, thiếu niên thanh thuần ngoan ngoãn Giang Tiểu Ảnh. √]
[Tui thấy có cái acc tích xanh nào đó bảo vì Giang Ảnh tham gia nên Thích Trục mới tới chương trình này. Nghe có lý phết nhờ. Chứ không thì tui nói thật, chương trình này không mời nổi thầy Thích đâu.]
[Bớt xàm, lúc hai người họ quay chương trình này, fan vẫn đấm nhau túi bụi ở trên mạng kìa, thế nào quan hệ chả bị ảnh hưởng, xem hậu kỳ cắt ghép thế nào thôi.]
[Xem chương trình, xem chương trình đi mấy má ơi, chưa xem mà đã bắt đầu chửi nhau, nể luôn á.]
Sau khi hình ảnh mở đầu kết thúc, phong cách của chương trình bỗng thay đổi, tổ đạo diễn bắt đầu kiểm tra vali của các khách mời. Hai khách mời tới sớm nhất tự mở vali của mình ra, để tổ đạo diễn nhặt những đồ vật không phù hợp với chương trình.
"Cậu toàn mang cái gì vậy trời..." nhân viên phụ trách kiểm tra sửng sốt, sau đó nhân viên lấy từ trong vali của Trì Vân Khai - rapper của T.AWM ra, nào là dây thừng leo núi, nào là la bàn, thậm chí cậu ta còn mang theo cả một cuốn kỹ năng sinh tồn nơi hoang dã nữa.
"Hả? Bộ đây không phải chương trình sinh tồn nơi hoang dã à? Tôi chuẩn bị nhầm đồ rồi sao?" Trì Vân Khai vò đầu bứt tai, "Mấy thứ này đều là do main dancer với main vocal của nhóm bọn tôi kiếm giúp tôi đấy, hai cậu ấy bảo thế nào tôi cũng sẽ phải dùng đến cho coi."
[Xong luôn há há há, tui cảm thấy thiết lập của chương trình sắp sụp đổ rồi, mấy người trong nhóm bọn họ tấu hài vãi.]
[Anh Phó Chỉ hợp chủ đề lắm mà, dù sao thì ảnh cũng thích yên tĩnh, ngại náo nhiệt.]
[Ở cùng một nhóm mà Trì Vân Khai bị cái gì vậy trời ha ha há.]
[Còn ba người nữa sao chưa thấy đến, bé Ảnh của tụi tui đâu rùi?]
Chuyển cảnh, một chiếc ô tô dừng lại trước nông trang, Thích Trục và Giang Ảnh lần lượt xuống xe.
[U là trời, Giang Ảnh vác theo cái vali to dữ vậy, cao tới nửa người ẻm luôn, ẻm muốn làm gì thế?]
[Á a a a anh Thích Trục giúp cậu ấy kéo vali kìa, anh nhà mình dịu dàng quá đi mất.]
[Dẹp mẹ đi, anh các người dịu dàng với tùy từng người. Mấy người quên khi trước cậu ta thấy khách mời nữ kéo vali cũng giả mù rồi à?"
[Ai kia đừng có ngấm ngầm hắt nước bẩn cho anh nhà này, ăn dưa nhớ mang theo não, cám ơn.]
Đồ ăn vặt với thức ăn cho chó trong vali của Giang Ảnh chọc cư dân mạng cười ngất. Đến lúc cậu kiếm đủ động lực sống trong "Cãi Cọ" rồi trở về nền tảng phát sóng với cả Weibo thì đa số cư dân mạng đã xem tới khúc bọn họ lên thị trấn mua thức ăn với lại tìm người rồi.
Giang Ảnh ấn chạy video, cậu tua đến khúc cư dân mạng đang xem, giờ fan của cậu đang đau lòng muốn ngất vì hôm đó cậu phải đi giày trượt patin.
[Bé Ảnh của tụi tui liệu có ổn không thế? Ngó Thích Trục kéo ẻm đi mà mỗi giây mỗi phút tui đều sợ ẻm ngã.]
[Thích Trục giữ chặt bé Ảnh nhà bọn em xíu nha anh ơi, hình như thằng bé không biết trượt patin đâu í.]
[Xin lỗi nhưng mà chỉ có tôi cảm thấy cách bọn họ di chuyển rất là buồn cười thôi à há há há há.]
Màn hình chuyển tới phía Miêu Dã. Miêu Dã mới tới thị trấn, đang nhận thông báo của nhân viên, cậu ta còn tự đem đến một rổ trứng gà để làm phẳng thưởng cho nhiệm vụ tìm người này.
"Tui mong chờ lắm luôn." Miêu Dã nói với ống kính, "Không biết tui tìm thấy mấy người họ trước hay mấy người họ tìm thấy tui trước. Mong rằng vật phẩm nhiệm vụ ở trong tay tui có thể đem đến cho họ chút niềm vui bất ngờ."
"Tui hơi lo lắng, không biết mấy người họ có nhận ra tui không nữa." Miêu Dã không hot lắm vô cùng thành thật bảo.
Bình luận chạy trên màn hình...
[Bạn này tuy flop nhưng mà tính tình thành thật ghê... Từ giờ tui làm fan cậu ấy.]
[Miêu Miêu tự tin hơn chút nghe em, mặc dù em toàn diễn vật hi sinh nhưng mà cũng có fan mà. Em nhìn cô bán rau ven đường kìa, cổ ngắm em nãy giờ đấy.]
[Cô bán rau: tui từng thấy thằng nhỏ này trên ti vi nè.]
[Tui xem xong khúc sau lội lại, Miêu Miêu tự tin lên nhé, xíu nữa có người vừa liếc mắt đã nhận ra cưng luôn.]
Trong chương trình, Phó Chỉ đã lên thị trấn từ sớm đang ngồi trong quán trà uống trà dưỡng sinh. Cái bè của Trì Vân Khai chòng chành trên sông, không xác định được phương hướng. Giang Ảnh thì đang túm xe đạp của Thích Trục, ung dung trượt tới thị trấn, chuẩn bị làm nhiệm vụ tổ tiết mục giao cho.
Giang Ảnh nhớ hôm đó mình bị cuộc cãi vã ven đường thu hút nên chuồn đi xem người ta cãi nhau, sau đó Thích Trục đi vào trong hẻm nhặt cậu về. Bây giờ xem chương trình thì cậu mới thấy khi đó phản ứng của Thích Trục và các nhân viên cực kỳ vi diệu.
Nhân viên số 1: "?"
Nhân viên số 2: "Toang rồi, toang rồi, chúng ta bỏ bao nhiêu tiền để mời cậu ấy tới mà giờ cậu ấy chạy đâu mất rồi."
Nhân viên số 3: "Giang Ảnh đâu rồi? Vừa nãy cậu ấy vẫn ở đây mà, Follow PD có theo kịp không thế?"
Follow PD đứng bên cạnh: "Ặc, thật ngại quá, tui không theo kịp."
Ngoại trừ lúc mới đầu hơi ngạc nhiên thì Thích Trục vẫn luôn hờ hững: "Không sao đâu."
Căn cứ vào manh mối Thích Trục cung cấp, chẳng bao lâu tổ tiết mục đã tìm thấy Giang Ảnh đang nghiêng đầu nhìn người ta cãi nhau.
Khán giả cười khùng luôn, tới đây thì mọi người cũng đã hiểu rằng cái chương trình này chả liên quan mấy đến hai chữ "tao nhã"...
[Trời ạ, cái này thì có gì hay mà đi xem cơ chứ.]
[Giờ thì tui tin chương trình《Đi ra ngoài》không có kịch bản rồi. Ẻm làm tui cười chết luôn ha ha há.]
[Silhouette bày tỏ, để mọi người chê cười rồi, bình thường anh mình rất thích mấy nơi náo nhiệt.]
[Gì mà thích mấy nơi náo nhiệt chớ, mị nói thẳng, ổng thích cãi nhau thì có. Trong giới có bao nhiêu minh tinh như thế mà có mỗi mình ổng suốt ngày online Weibo, suốt ngày coi người ta cãi nhau, có lúc còn xắn tay áo nhảy vô cãi cùng luôn há ha ha.]
[Phía trước nói bậy, anh nhà tụi này rõ ràng là mua sẵn phòng trên Weibo, Douban, Zhihu, Tianya, Tieba* rồi cơ mà ha ha ha ha.]
(*) Tất cả đều là các ứng dụng mạng xã hội ở bên Trung. Đặc biệt là Douban với vô số ổ ăn dưa hóng thị, tung tin bịa đặt cực kỳ toxic ( ⚈̥̥̥̥̥́⌢⚈̥̥̥̥̥̀)
"Tui còn mua phòng trên "Cãi Cọ" nữa." Giang Ảnh vừa đọc bình luận vừa bảo, "Nhưng mà cái này ứ nói cho mấy người biết đấy."
[Ặc, đường đi vô cái hẻm này là đường lát đá , ổng đi vô kiểu gì vậy?]
[Anh nhà tụi tui cực khổ ghê, để được coi người ta cãi nhau mà ảnh đeo giày trượt patin cũng phải run run đi vào trong đó.]
[Tui chỉ muốn nói là Thích Trục lợi hại vãi, mới nói có một câu thui đã tìm được người rồi, fan biết rõ tính cách của idol thì không nói làm gì, sao mà Thích Trục lại hiểu rõ thế nhở?]
[Haiz, có gì đâu, fan tụi tui biết cả mà.]
[Sau khi chấp nhận cái thiết lập này, bỗng dưng mị cảm thấy mấy cái scandal của Giang Ảnh trước kia cũng chẳng tính là scandal...]
[Thì vốn có phải scandal đâu, cậu ấy thẳng tính như thế sao tránh được việc bị người khác mắng chửi.]
Hóa ra hôm đó Thích Trục tìm thấy cậu bằng cách này. Giang ảnh càng xem càng thấy thú vị, mặc dù cậu thích tham gia náo nhiệt nhưng mà làm gì đến mức khiến Thích Trục khắc sâu ấn tượng đến thế đâu.
Giang Ảnh trong chương trình đang nắm lấy vạt áo Thích Trục, lười biếng chả chịu đi bước nào...
[Hóa ra bức ảnh đợt trước có người đăng lên Weibo là ở đây à. Hiếm lắm mới thấy cậu ấy ngoan ngoãn như vậy, hiếm hoi lắm luôn á. Quả nhiên là cậu ấy không biết trượt patin.]
[Có phải là do tui gặp ảo giác không mà sao tui lại thấy Thích Trục hơi nuông chiều Giang Ảnh nhỉ?!]
[Mị cũng muốn hỏi ạ, bình thường cậu ta dữ như thế mà sao khi ở cạnh Thích Trục lại dính người thế này hử?]
Trợ lý Trần chạy mất rồi nên không có ai mua trà sữa cho Giang Ảnh. Cậu cứ nghĩ là chắc hôm nay khỏi uống luôn, nào ngờ Thích Trục lại tới gõ cửa phòng cậu đưa trà sữa.
"Ở đâu ra thế?" Giang Ảnh hỏi.
"Trợ lý sinh hoạt của tôi mua hơi nhiều." Thích Trục đặt trà sữa lên trên tủ đầu giường, "Đêm hôm rồi cậu uống cái này liệu có ngủ được không?"
"Ngủ được chứ." đối với người nghiện trà sữa như Giang Ảnh mà nói thì không uống trà sữa thì cậu mới không ngủ được.
"Đang xem chương trình à? Tập lần trước chúng ta đi quay sao?" Thích Trục nghe thấy tiếng, anh nhìn qua màn hình của Giang Ảnh rồi bảo, "Cậu xem tiếp đi."
Chương trình phát sóng tới khúc bọn họ nhìn thấy Miêu Dã trong đám người trên thị trấn, Giang Ảnh lấy đà một cái rồi trượt như bay đuổi theo Miêu Dã.
Đám người vừa spam anh ơi cẩn thận, anh mình không biết, Thích Trục nắm chặt bé Ảnh nhà tụi tui,... bây giờ lập tức spam một đống dấu hỏi chấm với dấu chấm lửng...
[? Ngón tay run rẩy chậm rãi gõ một dấu chấm hỏi.]
[Đứa nào vừa bảo cậu ta không biết vậy?]
[Không chỉ biết thôi đâu, nhìn cậu ấy thành thạo lắm luôn í...]
[? Bé Ảnh là thành viên trong câu lạc bộ trượt patin của trường? Cái này fan tụi tui không biết thiệt, ẻm chưa từng nói mà.]
[Mẹ ơi, ở đây có anh idol che giấu tài năng nè!]
[Xem đi, fan mấy người không biết nhưng mà Thích Trục lại biết, ngó cậu ấy thản nhiên dễ sợ luôn há há há.]
[Cậu ấy không chỉ biết, cậu ấy còn cảm thấy đây chỉ là chuyện nhỏ.]
[Á~ muốn xem thử chuyện lớn ghê.]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.