Giang Ảnh cảm thấy rất vui. Từ lúc cậu nhặt được đồ đệ này đã muốn dạy dỗ thật tốt rồi. Nhưng mà với mấy chuyện này, đối phương vẫn luôn lãnh đạm thờ ơ, mãi đến hôm nay người này mới tỏ ra có xíu xiu hứng thú. 
Cậu không thích kiểu đồ đệ tìm đến tận cửa, cậu chỉ thích kiểu đã nghiện còn ngại thế này. 
Giang Ảnh cảm thấy khó lắm đồ đệ mới tiến bộ được một chút... 
[Ông Chủ Cua]: Cậu muốn gì nào? 
[Ông Chủ Cua]: Con người tui đa tài đa nghệ, có thể hát, có thể nhảy, có thể tỏ ra đáng yêu cũng có thể cổ vũ, miễn cưỡng lắm thì tui cũng có thể tâm sự với cậu, nhưng thứ tui am hiểu nhất chính là cãi nhau. 
[Ông Chủ Cua]: Mong rằng tâm nguyện của cậu có thể phát huy hết giá trị của bản thân mình, đừng gϊếŧ gà bằng dao mổ trâu, cậu tốt, tôi cũng tốt, thế giới hòa bình. 
[Cãi Cọ 3357868]: Không phải vội, đặt mục tiêu trước đã. 
[Ông Chủ Cua]: Hả? 
[Cãi Cọ 3357868]: Cậu là mục tiêu của tôi. 
[Cãi Cọ 3357868]: Cứ vậy đi, tới lúc đó tôi sẽ nói với cậu sau. 
[Ông Chủ Cua]: Má ơi, tui thích 
tinh thần làm việc chăm chỉ không nói mấy câu sáo rỗng của cậu quá. 
[Ông Chủ Cua]: Đồ đệ ơi, cậu là bảo bối gì thế, sao tui lại may mắn nhặt được cậu thế này. 
[Cãi Cọ 3357868]: Quá khen. 
[Cãi Cọ 3357868]: Có mục tiêu là có động lực. Phấn đấu.jpg 
[Cãi Cọ 3357868]: Còn nữa. 
[Cãi Cọ 3357868]: Không được tùy tiện gọi người khác là bảo bối. 
[Ông Chủ Cua]: OK. 
[Ông Chủ Cua]:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/scandal-cua-cau-dang-yeu-hon-cau-nhieu/1050983/chuong-35.html