Giang Ảnh cảm thấy khó hiểu, cực kỳ khó hiểu luôn. Cậu ngẫm đi ngẫm lại vẫn thấy mình với Thích Trục cũng chẳng làm việc gì không thể cho người khác thấy, sao có thể không qua kiểm duyệt.
Vậy nên cậu vô cùng lễ phép biểu đạt sự hoang mang của mình với tiểu Tề tổng.
[Tề Tuấn]: Tao cảm thấy...
[Tề Tuấn]: Không ôn hòa cho lắm.
[Tề Tuấn]: Hồi thi lên cấp ba, tao không thi đậu trường của hai đứa mày, người ngồi sau lưng tạo đã đổi thành người khác rồi, từ đó tao mới từ từ mập lên.
[Krabby]: Ồ? Thế hóa ra tao làm ảnh hưởng tới quá trình phát phì của tiểu Tề tổng à?
Cũng mấy ngày rồi Tề Tuấn chưa liên lạc với Giang Ảnh, nên hôm nay hắn hơi lắm lời, câu nào câu nấy đều là thật lòng thật dạ.
[Tề Tuấn]: Giang nhị thiếu như cái động cơ vĩnh cửu, vèo vèo vèo mãi chẳng ngừng.
[Krabby]: ???
[Krabby]: Mỉm cười.jpg
[Krabby]: Mày thèm đòn à? Có biết nói chuyện không hả?
[Tề Tuấn]: Mày quên rồi, lúc quái nào hai đứa mày chả gây nhau.
[Tề Tuấn]: Con người lớp trưởng cũng thật là, người khác có thế nào cậu ấy đều lười để ý mà lúc nào cũng gây khó dễ với mày.
Tề Tuấn sâu sắc hỏi Giang Ảnh:
[Tề Tuấn]: Chương trình của người ta về cuộc sống thanh tao nhã nhặn, mày tưởng khán giả cả nước sẵn lòng xem hai đứa mày cãi nhau à?
Giang Ảnh: "..."
*
Giang Ảnh nghĩ tới nghĩ lui, cậu nhớ lại hết những chuyện đã xảy ra trong ngày hôm nay, mặc dù không tao nhã cho lắm nhưng mà chẳng có chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/scandal-cua-cau-dang-yeu-hon-cau-nhieu/1050978/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.