Đạn mạc bay qua đều là một hàng "Ha ha ha". [Ủa chứ tui mộng du viết cái câu hỏi này à?] [Câu hỏi này được của ló, ai hỏi mà đỉnh thế?] Giang Ảnh nào dễ bị gài như thế, cậu ngay lập tức chống chế: "Mấy người có nhầm không đó, em là idol, sao lại hỏi mấy câu không phù hợp với thân phận của em như thế?" Trò mèo gì đây vậy trời. "Câu này là mấy người bẫy em phải không?" Giang Ảnh không thèm làm nữa, cậu dựa vào lưng ghế sofa, "Đây sao có thể là cậu hỏi của cư dân mạng cơ chứ?" "Phải mà." lần này tới lượt Tuyên Hội Đồng không đổi sắc mặt, "Thập kỷ hai mươi của thế kỷ hai mươi mốt có ai không phải cư dân mạng đâu nhờ." Doãn Gia Ngộ giơ tay: "Tui không biết gì hết nha." Thích Trục cũng đáp một tiếng: "Ừm." "Vậy cũng đâu giống đâu, hai cái ID vừa nãy sao nhìn quen mắt thì thôi đi." Giang Ảnh ngoảnh đầu nhìn về phía Thích Trục, "Còn người hỏi câu thứ ba nữa, anh bạn không muốn tiết lộ họ tên nào đó ơi, cậu cứ tỉnh bơ giả vờ giả vịt làm bộ mình không biết như vậy mà coi được à?" Thích Trục: "Hả?" Đạn mạc trong phòng livestream trong nháy mắt ngưng đọng... [Ý gì cơ? Câu này là anh tụi tui hỏi á?] [Cái câu "Hả?" này của ảnh nghe vi diệu ghê.] [Sao tui lại cảm thấy hình như vừa rồi Thích Trục lén cười trộm nhể, chờ lát đi coi lại.] [Ê có khả năng lắm á, gần đây hai nhà bọn họ xé nhau dữ lắm mà.] [Không được nói móc Thích Trục nhà tụi tui! Anh ấy là diễn viên phái thực lực, rảnh đâu mà chơi với mấy người!] [Làm như bé Ảnh nhà này thèm láo nháo như nhà mấy người á, hứ.] Hai nhà này chưa từng ngừng xé nhau, chiến trường thay đổi linh hoạt từ Weibo nhảy qua nền tảng livestream luôn rồi. Tuyên Hội Đồng học nhiều hiểu rộng, trước giờ chủ trương của cô vẫn luôn là hiểu rõ mà không nói thẳng. Nhưng đạn mạc lại không như thế, cư dân mạng vừa mới đánh hơi được một tí đã gào ầm lên rồi. Ví dụ như lúc này có sứ giả hoà bình nhảy ra nè... [Ài, trước tiên chúng ta đừng cãi cọ nữa. Mọi người không cảm thấy cách hai người họ ở chung với nhau rất thú vị à?] [Nãy tui cũng nói rồi cơ mà mọi người cmt nhanh quá đẩy cmt của tui trôi mất rồi. Có phải vừa Thích Trục gọi Giang Ảnh là "tiểu Ảnh" không?] [Đúng á há ha ha, cmt rồi mà vèo một cái bị đống cmt tâng bốc idol với chửi nhau của hai nhà đẩy đi mất. Fans quả thực vừa điếc vừa mù.] [? Có gì lạ đâu? Trừ anh trai với cả ba cậu ấy thỉnh thoảng gọi cậu ấy là Giang Trúc Giang ra thì ở công ty bọn họ không phải ai cũng gọi cậu ấy là Giang Tiểu Ảnh à? Không gọi tiểu Ảnh chả lẽ lại gọi đại Ảnh?] [Moá, Giang Trúc Giang...] [Lúc trước ba cậu ta nhận phỏng vấn đã nói á, nguyên văn là tiểu Trúc Giang (1) nhà chúng tôi.] (1) Trúc giang (竹杠): lấy hài âm của từ "trúc can (竹竿)". Chữ "Trúc" này là cây trúc, có lẽ là để chỉ tính cách thẳng thắn, mạnh mẽ của bạn nhỏ tiểu Ảnh, còn "Giang" đại khái là đấu võ mồm. Gọi Giang Trúc Giang là vì bé thích đi cãi lộn. [Khum phải đâu! Lúc nãy Giang Ảnh mới ngủ dậy gọi cái gì đó, nghe không rõ lắm nhưng chắc chắn không phải là "Thích Trục", Thích Trục không phải phát âm như thế.] [Cậu ấy gọi lớp trưởng!!! Nãy tui còn thấy quái quái, sao mọi người không có ai nói ra hết vậy!] [Ỏ? Vấn đề xuất hiện rồi, tại sao cậu ấy lại gọi lớp trưởng dạ?] Tuy Tuyên Hội Đồng không phải xuất thân MC nhưng mà khả năng khống chế hiện trường của cô rất tốt, thấy đề tài trong phòng livestream có xu hướng trật bánh, cô vội vàng lên tiếng kéo lại đề tài. Fans Giang Ảnh với Thích Trục ở trong phòng livestream lộn xộn vô cùng, Tuyên Hội Đồng vừa lên tiếng một cái, đạn mạc lại bắt đầu kêu gào Hội Hội nữ thần. "Cậu cân nhắc xong chưa?" Tuyên Hội Đồng hỏi, "Cậu so với [Giải Lão Bản] thì ai lợi hại hơn?" "Em lợi hại hơn!" Giang Ảnh lập tức đáp. Cậu đương nhiên lợi hại rồi, làm gì có ai tự mình chửi mình được như cậu nữa đâu, đã thế lại còn mắng đến độ chính mình không ngóc đầu lên nổi luôn. "Cậu thực sự rất lợi hại." Thích Trục gật đầu đồng tình. Giang Ảnh liếc nhìn Thích Trục, không thấy người kia có vẻ gì là muốn cà khịa. Cậu bước đến trước ống kính: "Mấy người bớt ảo tưởng lại, đi ngủ đi, trong mơ cái gì chả có." [Mặt dày mày dạn ha ha ha.] [Cậu ta còn vừa mới kêu không thích cãi nhau.] [Giang Ảnh: Tui tự vả thì kệ tui.] Thời gian livestream cũng hòm hòm rồi, Tuyên Hội Đồng tổng kết lại: "Buổi livestream hôm nay đến đây thôi nhé.《Đúng dịp tuyết rơi》cũng sắp quay rồi, hi vọng mọi người sẽ chào đón biểu hiện của chúng tôi ở trong phim." Tuyên Hội Đồng tắt livestream, chào hỏi mọi người mấy câu rồi chuẩn bị rời đi tham gia hoạt động khác. "Phim cũng sắp khai máy rồi, chị Hội Hội bận thế." Giang Ảnh vẫn đang buồn ngủ. "Không bận bằng cậu. Tối qua cậu làm gì mà lại buồn ngủ đến mức này?" hình tượng mà công ty thiết lập cho Tuyên Hội Đồng là nữ thần ngọt ngào ấm áp. Trước ống kính Tuyên Hội Đồng xinh đẹp ngọt ngào bao nhiêu thì sau khi tắt livestream cô lạnh lùng lãnh đạm bấy nhiêu. Cô hơi chán ghét nói: "Sao cậu nằm đâu cũng ngủ được thế? Nếu không phải vừa rồi chị che ống kính cho cậu thì không biết cậu bị mắng thảm đến mức nào" Tuy vậy nhưng chắc chắn cũng đã có người cap màn hình lại rồi. Người ghét Giang Ảnh nhiều không kể xiết, thế nào cũng phải cầm screenshots với video xuyên tạc thêm một đống chuyện nữa để mắng chửi cậu. "Chị Hội Hội quả là người xinh đẹp thiện lương, cảm ơn chị nha." Giang Ảnh đi con đường hắc hồng mấy năm trời, từ lâu đã chẳng quan tâm mấy chuyện này, cậu cười hì hì phất tay với Tuyên Hội Đồng. Tuyên Hội Đồng không nói nổi cậu, cô nhìn Thích Trục đang ngồi trên tay vịn của sofa, lại ngó qua Giang Ảnh một cái. Hôm nay hai người họ đều mặc đồ tối màu, hai cái móc treo quần áo di động đứng ở đó khiến Tuyên Hội Đồng bỗng thấy hơi chói mắt. Hiểu rõ mà không nói thẳng. "Cậu nghiêm túc chút đi." Tuyên Hội Đồng nói xong câu này liền cùng người đại diện của mình rời đi. "Đừng lo." tâm trạng của Giang Ảnh đang rất tốt, cậu nhìn theo hướng Tuyên Hội Đồng rời đi nói: "Ai mắng em thì em sẽ mắng lại, xem còn ai dám bắt nạt em." Hoạt động livestream hôm nay tới đây là xong rồi. Sau khi bàn bạc với người bên nền tảng xong xuôi, trợ lý Trần quay về tìm Giang Ảnh, chuẩn bị đưa cậu về nhà. "Cậu cho tôi quá giang được không?" Thích Trục chặn Giang Ảnh lại, "Cả hai trợ lý của tôi đều bận nên về trước rồi." "Vừa rồi ai mới kêu da mặt tôi dày thế? Giờ lại muốn ngồi ké xe của tôi?" Giang Ảnh nói, "Xe gia dụng vừa nhỏ vừa nát, làm sao sánh được với xe thể thao đỏ của cậu, không biết thầy Thích có ngồi quen không nhỉ?" "Không thì để chúng tôi đưa..." Người phụ trách nền tảng livestream thấy hai người có xu hướng muốn đấm nhau, vội vàng giảng hòa. "Không cần đâu." hai người họ trăm miệng một lời, nói xong xoay người rời đi. "Dù gì cũng là bạn cùng bàn, cho cậu quá giang một lần đấy." Giang Ảnh hào phóng nói. Hôm nay trợ lý Trần làm tài xế, có nhiệm vụ cao cả là đưa hai người không dễ chọc nhất giới giải trí về nhà. Cũng may, không biết tối hôm qua hai người họ làm gì mà hôm nay đều không có tính thần cho lắm. Thích Trục ngồi ở ghế sau, anh dựa đầu vào cửa sổ xe, nhắm mắt dưỡng thần. "Hoá ra cậu cũng buồn ngủ à?" Giang Ảnh đưa tay dụi dụi mắt, "Tôi còn tưởng tinh lực của anh Thích mạnh mẽ kinh người, một ngày hai tư tiếng đều có thể liên tục làm màu cơ đấy." "Mạnh mẽ thế nào cũng không đỡ nổi người nào đó đêm qua tự nhiên biết yêu quý công việc đâu." Thích Trục đáp. Hai người từ năm học cấp hai tới giờ đều thích cà khịa đối phương, hiếm lắm mới có bầu không khí hòa bình hữu nghị như thế này. Bây giờ chẳng ai nói chuyện, Thích Trục tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần, vừa nãy Giang Ảnh ở công ty của người ta ngủ được một giấc, hiện tại cũng chẳng buồn ngủ cho lắm. Cậu nhìn Thích Trục đang đeo tai nghe, mắt nhắm lại, hơi dịch người về phía cửa xe. Vừa rồi lúc livestream nghe thấy tên [Giải Lão Bản] khiến Giang Ảnh bỗng nhớ thương cái acc của mình khôn xiết. Ngay lúc này cậu rất muốn mở app ra để ngắm nghía cái acc mà mình cực khổ nuôi mấy năm trời. Dù gì thì Thích Trục cũng ngủ rồi, sao cậu ta biết được cậu đang làm gì cơ chứ. Cậu chỉ đi ngắm cái acc của mình một chút thôi, chẳng cần đeo tai nghe làm gì, âm lượng của điện thoại cũng không tiện điều chỉnh (2). (2) Do cài đặt của một số điện thoại nên nút tăng giảm bên cạnh điện thoại mặc định dùng để chỉnh âm lượng chuông báo chứ không phải âm lượng hệ thống. Sau một buổi tối, logo của "Cãi Cọ" hiện trên màn hình điện thoại đổi qua diện mạo khác rồi. So với phong cách tranh thủy mặc đen trắng lúc đầu thì bản cập nhật này trông có chút lòe loẹt sặc sỡ. Gần đây lượt download của "Cãi Cọ" tăng lên vô cùng nhanh chóng, chắc bên nhà sản xuất cũng kiếm được kha khá nên mới liên tục tạo bản cập nhật như thế này. Hôm qua điện thoại của Giang Ảnh kết nối với wifi ở nhà, trong lúc cậu ngủ, nó đã tự động cập nhật lên bản mới nhất rồi. Mở app ra, thứ đầu tiên hiện lên vẫn là chữ "Cãi Cọ" rồng bay phượng múa kia, sau đó ở trước màn hình chính bỗng nhảy ra một trái bóng màu. Cái gì đây? Giang Ảnh tò mò chọt một cái vào trái bóng, trái bóng nổ tung, trong tiếng nhạc mừng vui, giọng nói vô cùng lớn của hệ thống vang lên... "Xin chào đại lão! Chào mừng ngài trở về!" "Trước mắt tỉ lệ thắng của ngài là 90%, đã "Cãi Cọ" với 99,99% người sử dụng toàn quốc rồi, tiếp tục cố lên nha~~" _ _ _
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]