Chương trước
Chương sau
Bầu không khí bỗng yên tĩnh dị thường.
Tuyên Hội Đồng bị sặc nước chanh, vội quay mặt ra ngoài che miệng ho khù khụ.
Miêu Dã đang gặm chân giò, bất cẩn cắn luôn phải tay mình, đau muốn trào nước mắt.
"Tôi? Cậu hỏi tôi á?" nụ cười trên môi Giang Ảnh chợt đông cứng. Cậu nghe ra trong lời nói của người này còn có hàm ý, bởi vậy, cậu nghiêng đầu lại gần tai Thích Trục, khẽ thì thầm chỉ đủ để hai người có thể nghe thấy, "Cậu thấy sao?"
Dĩ nhiên là thích cãi nhau rồi. À đấy, nói lại nhớ, dạo gần đây cậu không thể vô app cãi lộn, khó chịu ghê á.
"Biết rồi." Thích Trục nói, "Ngồi ngoan đi, bàn phím tinh nhỏ."
Giang Ảnh với Thích Trục cà khịa nhau từ bé đến lớn, lúc ở chung đều như vậy cả nên hai người chẳng thấy có gì lạ kỳ hết. Nhưng mà các minh khác đều cảm thấy khó tin dễ sợ.
Như Miêu Dã chẳng hạn, quá nửa thời gian ăn cơm cậu ta dùng để lên Weibo xác nhận tình hình chiến sự của fan hai nhà kia.
Fan Thích Trục: Còn chưa hiểu à? Giang Ảnh  nhà mấy người là cái đồ trẻ trâu, anh nhà tụi này vừa thành thục lại có mị lực chết người.
Fan Giang Ảnh: Có cl. Người thành thục lại có mị lực thế mà đi để ý cái tên bợ đít kia à? Nếu không phải các người cứ được nước lấn tới thì bọn này cũng khinh ứ thèm cãi với mấy người.
Fan Thích Trục: Dâng đầu cho mấy người nè, có giỏi thì đánh tui đi.
Fan Giang Ảnh: Đến đây, đập phát chết tươi.
Tình hình chiến sự vô cùng kịch liệt, trong mắt fans mà nói thì [Giải Lão Bản], kẻ đã châm ngòi cho cuộc chiến này mấy ngày nay chẳng thấy tăm hơi đâu, hẳn là đã chạy đi tránh bão rồi.
Giang Ảnh còn chưa cãi sướng miệng,  cậu vừa tính nói thêm mấy câu nữa, nhưng vừa nhìn xuống lại phát hiện đồ ăn lúc nãy cậu gắp cho Thích Trục đã hết rồi. Ngược lại là trong bát đựng súp của cậu lại có một muôi canh rau cải, mấy lá rau xanh mơn mởn còn đang trôi nổi trên mặt bát.
Giang Ảnh ghét nhất canh rau cải!
Cùng với đó, trong đĩa của cậu chẳng biết từ bao giờ đã xuất hiện mấy cây nấm, nhìn không thể yêu thương cho nổi.
Giang Ảnh: "?"
Thích Trục đang nghiêm túc nghe đám người biên kịch với đạo diễn nói chuyện, thỉnh thoảng lại lễ phép phát biểu ý kiến, đối với ánh mắt nghi ngờ của Giang Ảnh, anh coi như không nhìn thấy.
"Chị Hội Hội ơi." Miêu Dã hỏi Tuyên Hội Đồng, người cùng công ty với Giang Ảnh đang ngồi bên cạnh mình, "Nếu chị với một người nào đó quan hệ cực kỳ kém, chị có mất công đi nhớ rất cả những món người kia ghét ăn không?"
"Biết rõ mà không nói mới là kẻ khôn ngoan." nhất tỷ của Phong Tầm Entertainment Tuyên Hội Đồng chẳng hề bị cậu ta tác động, "Cứ để bọn họ ầm ĩ đi."
"Kia là Úc Vân Tri, tác giả của《Đúng dịp tuyết rơi》" Thích Trục chỉ cho Giang Ảnh người ngồi cách đó không xa, "Có gì cậu không hiểu thì đi hỏi đi."
Giang Ảnh chẳng có hứng thú gì với văn hóa trên bàn nhậu nên cậu đứng dậy tìm Úc Vân Tri tán gẫu. Úc Vân Tri có vẻ không thích giao tiếp với người khác cho lắm, cả người toả ra khí chất sạch sẽ, lại mang theo chút cảm giác khó gần. Nhưng vừa thấy cậu bước lại từ xa, Úc Vân Tri liền giơ tay vẫy vẫy gọi lại.
Giang Ảnh hơi bất ngờ, cậu vốn nghĩ người có thể viết ra một câu chuyện như《Đúng dịp tuyết rơi》phải là một người từng trải, nhìn thấu sự đời. Nhưng không ngờ rằng Úc Vân Tri cũng chỉ tầm tầm tuổi cậu thôi.
"Hi." Giang Ảnh chủ động chào hỏi đối phương, "Nói trước nhé, kỹ năng diễn xuất của tôi nát lắm, có thể sẽ có lỗi với nhân vật của anh."
"Không có chuyện đó đâu." Úc Vân Tri nói, "Cậu còn nhớ không, ngày trước cậu đã từng nói trên Weibo, so với việc thiết lập tính cách lờ mờ mù mịt thì cậu thích sống vui vẻ hơn. Kể từ khi đó tôi đã nghĩ nhân vật này chắc chắn là dành cho cậu rồi."
Giang Ảnh nhớ lại, đó là lần anti fan mắng cậu phá vỡ hình tượng, cậu lên weibo đáp trả. Giang Ảnh cảm thấy hình tượng là do công ty áp đặt, thiết lập đến nỗi mẹ cậu cũng không nhận ra, thà cậu cứ thoải mái thừa nhận bản chất của mìnhcho xong chuyện.
"So với nhân vật chính Lạc Nam Kha thì tôi thích Tuyên Mạt Linh hơn nhiều. Các cậu quay phim thế nào tôi cũng không hiểu," Úc Vân Tri cười cười, "... Cậu cứ làm chính mình là được rồi."
"Sao tôi cứ cảm thấy... Hình như anh không vui vẻ cho lắm." Giang Ảnh bỗng nói.
"Đi thôi, tôi đưa cậu về nhà." người tới tham gia bữa tiệc đã về dần, chẳng rõ Thích Trục đi tới lúc nào, cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người
"Tự về à?" Thích Trục hỏi Úc Vân Tri, "Không đợi người đến đón sao?"
"Tôi tự về." Úc Vân Tri vẫy tay với hai người một cái, "Các cậu về đi."
*
"Tôi cảm thấy anh ta không vui." trên đường xuống hầm để xe, Giang Ảnh nói, "Anh ta biết mình không thể tùy tiện sống theo cách mình muốn nên mới để nhân vật trong sách thay anh ta ngang tàng, kiêu ngạo."
"Cách lý giải của cậu rất đặc biệt." Thích Trục gật đầu, "Nếu đặt vào trong bộ phim thì cậu tính diễn như thế nào?"
"Tiếc là tôi diễn không tốt." Giang Ảnh thở dài thườn thượt.
"Nhưng mà tôi mong chờ lắm." Thích Trục nói.
"Mong chờ cái gì? Mong chờ kỹ năng diễn xuất nát bét của tôi phá hoại bầu không khí hả?"
Thích Trục chẳng nói gì nữa.
Thang máy dừng dưới tầng hầm, Giang Ảnh đi ra khỏi thang máy. Cậu nhìn thấy chiếc xe đến là chói mắt kia của Thích Trục, lại nhớ đến một màn ngạo mạn của anh lúc ở cửa tiểu khu ngày hôm nay...
Làm người ấy à, thua gì cũng không thể thua khí thế. Không thì lần sau gặp mặt, cậu cũng phải ngạo mạn một chút!
Đang lúc Giang Tầm đang bận rộn, tin nhắn của em trai gửi tới.
[Krabby]: Mỉm cười ngượng ngùng.jpg
[Mười Vạn Volt]: Đi ăn cơm vui lắm à?
[Krabby]: Anh ơi! Em muốn có một chiếc xe thể thao!
[Krabby]: Màu sắc nhất định phải vừa rực rỡ vừa khoa trương nhá!
[Mười Vạn Volt]: ???
[Mười Vạn Volt]: Pikachu cực kỳ hung dữ.jpg
Đoàn làm phim đã trao đổi rõ ràng về công việc sau này, sắp tới sẽ khai máy. Sau khi Giang Ảnh về nhà chưa được bao lâu thì《Đúng dịp tuyết rơi》đã đưa ra thông báo chính thức.
@Weibo Chính Thức Phim Truyền Hình Đúng Dịp Tuyết Rơi: Các bảo bối nhi, thông báo mọi người mong đợi tới rồi nè. Lạc Nam Kha @Thích Trục, Hàng Tiếu Tiếu @lisa Tuyên Hội Đồng, Tư Mộng @Doãn Gia Ngộ, cùng với đó là nhân vật phản diện mọi người mong chờ nhất Tuyên Mạt Linh @Giang Ảnh KANI. Phim truyền hình sắp sửa khai máy rồi, mùa thu năm nay, Tiểu Tuyết mong ngóng được gặp mọi người!
[Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]
Năm phút sau...
Fan Thích Trục vẫn còn đang giơ gạch: "???"
Đùa hông vui nha, nói lại lần nữa coi nào?
Fan Giang Ảnh đang vác gậy tre: "???
Vờ cờ lờ, đây là Weibo chính thức á?
_ _ _
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.