“Tiểu Vương giờ cháu lớn phổng phao thế này rồi, chú không còn nhận ra nữa. Ngồi… ngồi xuống đi.”
Lăng Tư vừa niềm nở vừa chỉ tay về chiếc ghế đối diện, ánh mắt hơi lấp lửng chuyển sang vị trí Diệp Băng Băng:
“Đây là… bạn gái cháu sao?”
“Dạ phải.”
“Xinh đấy nhỉ?”
Ba ly cà phê sóng sánh vừa được phụ vụ đặt lên bàn, hơi nóng bốc lên nghi ngút, hương thơm phảng phất, làn bọt trắng nhẹ nhàng đu đưa theo hướng dịch chuyển kim đồng hồ trên nền tròn trịa của chiếc ly bắng sứ.
“Hai đứa đến đây có việc gì sao?”
Lăng Tư chợt hỏi.
“Bọn cháu tới gặp chú có chút chuyện.”
Vương Dực Quân lễ phép đáp.
“Sao lại biết chú ở đây?”
Lăng Tư hỏi tiếp.
“Cháu thăm dò thông qua mấy người bạn của chú.”
Lăng Tư đột nhiên bật cười ha ha:
“Thế mới thấy chú già thật rồi. Tưởng là mình đã trốn kĩ lắm không ngờ giới trẻ như các cháu vẫn tìm ra được. Nói đi… Có chuyện gì muốn hỏi chú sao?”
Ánh mắt Vương Dực Quân đảo sang phía Diệp Băng Băng, anh gật đầu nhẹ, chị lên tiếng:
“Chú Lăng, vào tháng 8 năm FF có phải chú từng mổ cho một sản phụ bị xuất huyết và khô cạn nước ối ở bệnh viện X có đúng vậy không?”
“Đúng, đúng, lúc đó, người phụ nữ ấy dường như bấp bênh giữa cửa sinh và tử, đến bây giờ chú vẫn không quên.
Lúc đó là vào lúc chín giờ tối, hôm đó chú cùng Vương Thụ trực, vừa mới ra khỏi phòng cấp cứu liền nghe thấy tiếng y tá hô hoán có một sản phụ tiên lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-tinh/921469/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.