Nhắc đến tào tháo thì tào tháo xuất hiện, Châu Tử Du vừa tới, anh mỉm cười với Diệp Băng Băng nhưng khiến trái tim bao người thổn thức.
“Chào…”
“Chào…”
Chị vui vẻ đón nhận, đáp lại một cách vui vẻ, thoải mái nhất.
Đối với nhân viên J&T thì Châu tổng và Diệp tổng trời sinh một cặp, tiên đồng ngọc nữ.
Xem ra Châu tổng vẫn chưa biết chuyện gì rồi… Hazzaa thật lãng phí cho một anh chàng điển trai, tài năng nhưng đặt trái tim nhầm chỗ.
Rốt cuộc ai lại có ma lực khiến Diệp Tổng điên đảo như thế?
Diệp tổng thậm chí còn vững vàng trước anh chàng ngọt ngào, mê say như Châu tổng, kiếm đâu ra người đàn ông thứ hai như thế.
Đáng tiếc… thật sự đáng tiếc…
Nhưng trên đời này thứ không thể gượng ép, càng không thể cưỡng cầu lại là tình yêu và cảm xúc.
Suốt một ngày đằng đẵng, Diệp Băng Băng không ngừng nhìn bó hoa Bách Hợp bên cạnh, thi thoảng lại khúc khích cười, giống hệt như thiếu nữ mới lần đầu yêu.
Chị thậm chí còn không biết Châu Tử Du đã vào từ lúc nào, anh ta đứng nhìn chị rất lâu sau mới được ngó tới.
“Sao anh lại đứng ngây ra đó?”
“Còn không phải bị em bơ sao?”
“Xin lỗi.”
Châu Tử Du mỉm cười, nụ cười không thoải mái tiến tới ngồi xuống đối diện Diệp Băng Băng, giọng nói hơi chùn xuống, hỏi:
“Em và anh ta quay lại rồi à.”
“Ừm…”
Lời đáp của chị hơi chần chừ, khó khăn lắm mới thốt lên nổi một chữ ra khỏi cuống họng, điều đó càng khiến Châu Tử Du khó xử.
“Anh đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-tinh/921459/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.