Một cô gái đang dần tiến tới gần, dáng người mảnh khảnh, chỉ sau mấy ngày đã gầy đi rõ rệt, cô ấy diện chiếc đầm cánh sen quen mắt, đó chính là chiếc đầm anh tặng cô ấy vào ngày kỉ niệm năm đầu tiên yêu nhau.
Mái tóc đen dài cô ấy cuộn gọn trên đỉnh đầu, tóc mái bằng giống cái thời sinh viên.
Những kí ức xưa cũ lại chợt ùa về.
Ngày đầu gặp Tô Hiểu Lâm, Vương Dực Quân đã bị cuốn, cuốn trong sự xinh đẹp thuần khiết, nụ cười ngây ngô, hiền hoà, ánh mắt long lanh như biết nói đặc biệt là giọng nói êm ru như tiếng đàn dương cầm.
Kể từ đó, Vương Dực Quân luôn tìm cách xin số điện thoại Tô Hiểu Lâm, sau khoảng thời gian dài trò chuyện, anh quyết định nói ra lòng mình, không ngờ cô cũng có cùng cảm xúc.
Tình yêu của họ bắt đầu từ đó.
Cuối năm hai đại học, ngày hai mươi tháng sáu…
Cả hai đều quyết định không công khai, yêu nhau trong vụng trộm, hẹn hò mỗi khi hết tiết, lên thư viện học, cả một thời thanh xuân tươi đẹp bên cạnh nhau.
Cho đến cuối năm ba đại học, sau kỉ niệm ngày yêu một tháng bọn họ quyết định công khai, mối tình ấy đã gây nên tiếng vang lớn tại đại học K lúc bấy giờ, trai tài gái sắc, nam thanh nữ tú, rất nhiều những lời khen mượt mà dành cho họ.
Cho đến khi kết thúc đại học vào năm thứ tư, Tô Hiểu Lâm quyết định tu nghiệp diễn ở Mỹ, hai bọn họ vượt bờ đại dương yêu xa, anh vẫn luôn nhẫn nại dành thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-tinh/921430/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.