🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đêm khuya tĩnh mịch, Diệp Băng Băng lặng mình ngồi bên khung cửa sổ, tay bó gối, ánh mắt trông chờ ngó ra ngoài, lòng như lửa đốt.

Một tuần nay Vương Dực Quân hầu như không về nhà, nếu có về cũng đã là hai, ba giờ sáng, trong tình trạng say bí tỉ.

Có đôi khi chị thầm nghĩ: Có phải anh đang thầm oán trách chị, nếu không có chị và đứa bé anh sẽ đang hạnh phúc bên Tô Hiểu Lâm hay không?

Tiếng mở cửa khiến Diệp Băng Băng cắt đi dòng suy nghĩ, theo bản năng chị chạy tới đỡ chồng, ân cần hỏi han: “Sao anh uống nhiều thế?”

Ánh mắt Vương Dực Quân nhìn chị, tận sâu đôi mắt ấy là sự oán thán, chán chường, vô vọng và bất lực, nó tạo nên ngọn lửa rực cháy muốn thiêu sống đi thân xác chị.

Một cái hất tay khiến Diệp Băng Băng văng ra xa, khắp người chị toả lên hàn khí lạnh lẽo, đóng băng thân thể chị, nó truyền thẳng trực tiếp vào trái tim đang rỉ máu của chị.

Anh chỉ thẳng tay vào mặt chị, vẻ mặt lạnh lùng đến dửng dưng: “Là cô, sao cô cứ bám lấy tôi mãi như thế hả?”

Giây phút ấy Diệp Băng Băng chết sững, chị vờ vịt không nghe thấy, cứ cố chấp chạy tới đỡ lấy chồng: “Anh say rồi, đừng quậy nữa. Bà nghe thấy bây giờ.”

Vẫn cái tên đó “Tô Hiểu Lâm” được anh nhắc đi nhắc lại nhiều lần, văng vẳng bên tai chị, gắn với anh trong những đêm say.

Diệp Băng Băng bất lực ngồi bệt xuống ghế sô pha, khuôn mặt thẫn thờ nhìn vô định, tim chị như chết lặng,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-tinh/243595/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.