Sau khi lên xe, Yến Thịnh dường như rất bận rộn, lúc thì gọi điện thoại lúc thì lại cúi đầu xem tài liệu.
Bạch Linh khẽ liếc sang, nhìn thấy đống văn kiện khó hiểu kia thì liền thu hồi tầm mắt.
Bên trong xe chỉ còn lại tiếng đánh bàn phím, không khí bên trong cực kỳ yên lặng, yên lặng đến nỗi dường như cô còn có thể nghe thấy cả tiếng tim đập của mình.
Nửa tiếng trôi qua, Yến Thịnh mới gập lại laptop, ngả lưng về sau rồi khẽ xoa xoa giữa mày.
Bạch Linh chớp chớp mắt, theo bản năng ngồi thẳng lưng.
- Không cần căng thẳng như vậy, ta sẽ không ăn cháu đâu.
Nghe vậy Bạch Linh chỉ xấu hổ cười một cái rồi không nói lời nào.
Yến Thịnh đưa mắt đánh giá cô một chút, hỏi:
- Hiện giờ cháu đang học cấp 3 đúng không?
Cô gật gật đầu.
- Ừm, cũng tốt.
Yến Thịnh ừ một tiếng trầm thấp.
Bạch Linh nhìn ông ta một cách mờ mịt, cũng tốt? Cũng tốt cái gì cơ?
- Nghe nói thành tích học tập của cháu không tồi.
Bạch Linh lập tức đáp lại.
- Cũng tạm thôi ạ, trong trường còn rất nhiều học sinh xuất sắc hơn cháu.
Lời này thật ra là cô quá khiêm tốn rồi, với thành tích hiện tại của mình, cô có thể đứng trong top 10 học sinh suất xắc nhất trường.
Không biết Yến Thịnh nghĩ tới cái gì, ông ta chỉ "ừm" một tiếng, vài phút sau mới nói một câu.
- Trước kia thành tích của con trai ta cũng không tồi.
Dứt lời ông ta liền rũ mắt không nói lời nào.
Bạch Linh vốn định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-tinh-yeu-em-den-cuong-dai/502463/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.