Sáng hôm sau.
Vừa tỉnh lại, Bạch Linh liền cảm thấy cả người đau nhức, đặc biệt là nơi phía dưới giống như bị gì đó xé rách làm đôi, cực kỳ đau rát.
Cô mờ mịt mở mắt ra, chỉ nhìn thấy trước mắt là trần nhà cùng đèn treo trần xa lạ.
Trong đầu có chút mơ hồ, cô hoàn toàn nghĩ không ra đêm qua đã xảy ra chuyện gì.
Thân dưới đau đớn làm cô tỉnh táo lại, sau đó lập tức hoảng loạn từ trên giường bò dậy, rũ mắt liền phát hiện trên người mình không biết đang mặc áo ngủ của ai.
Áo lụa màu xám rất rộng, ống tay áo dài che qua hai tay cô, vừa nhìn là có thể đoán được đây là số đo của nam nhân.
Hai tay run rẩy, cô khẽ vén lên vạt áo ngủ, ngay lập tức từng vết ân ái đỏ chót cùng dấu tay dữ tợn trên bắp đùi liền đập thẳng vào mắt cô.
Trong phút chốc, đồng tử cô co chặt lại, vẻ mặt không còn tha thiết sống chi nữa.
Cô hoảng loạn xem mọi góc gách cơ thể, từ cánh tay, trên đùi, trên ngực...
Nhìn những dấu đỏ chi chít khắp người, không khó liền đoán được hôm qua đã xảy ra vận động kịch liệt như thế nào.
- Hic...
Nước mắt không kiềm chế nổi chợt dâng trào, Bạch Linh gắt gao cắn chặt môi cưỡng ép bản thân không được rơi nước mắt..
Cô không nhớ bất kỳ chuyện gì, chỉ nhớ rõ sau khi mình đi theo chị Mỹ đến phòng 301 gọi đồ, sau đó xảy ra chuyện gì thì không có chút ấn tượng nào cả.
- A, cô tỉnh rồi hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-tinh-yeu-em-den-cuong-dai/502458/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.