Sau khi chuyện Kim gia đến hồi cuối, hôn lễ của Kim Tử Hiên và Giang Yếm Ly được đưa vào lịch trình. Ngụy Vô Tiện ngược lại rất nhàn nhã ở Vân Thâm Bất Tri Xứ, bởi vì Lam Vong Cơ đã dẫn người đi săn đêm, lúc này đang rảnh rỗi buồn chán, thì Trạch Vu Quân tìm đến cửa.
Lam Hi Thần cảm thấy rất có lỗi trong thời gian bị bệnh đã bắt trói Ngụy Vô Tiện, tuy kết quả cuối cùng xem như tốt đẹp, nhưng vẫn nghiêm túc nói lời xin lỗi Ngụy Vô Tiện, ngược lại khiến Ngụy Vô Tiện cảm thấy rất không quen.
Suy cho cùng, khoảng thời gian đó Lam Hi Thần thực sự rất phúc hắc (bề ngoài tốt bụng nhưng bên trong xấu xa). Hơn nữa lúc đó hắn thực sự cũng đang trốn tránh tình cảm.
Ngụy Vô Tiện rất ngạc nhiên khi Lam Hi Thần thế mà nhớ được chuyện này, đến giờ hắn vẫn không biết Liễm Phương Tôn cũng có liên quan. Đương nhiên chuyện này cũng không phải là những gì Liễm Phương Tôn nói, đến khi Lam Hi Thần nói với Ngụy Vô Tiện chuyện về viên đá lưu ảnh, Ngụy Vô Tiện hai mắt sáng lên, mà Lam Hi Thần nhìn thấy bộ dáng này của hắn, trong lòng cảm thấy buồn cười, nhưng cũng không nhắc nhở Vong Cơ, chỉ nhìn Ngụy Vô Tiện một cách đầy ẩn ý rồi rời đi, khiến Ngụy Vô Tiện cảm thấy rất chột dạ.
Đợi sau khi Lam Hi Thần rời đi, Ngụy Vô Tiện liền vội vàng chạy về Tĩnh Thất, tìm ra những thứ ngày đó Lam Vong Cơ mang theo bên người, trong đó có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-song-bich/3391812/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.