Đám người Kim Tử Huân cũng cảm thấy bầu không khí không giống bình thường, nín thở nhìn hắn. Ngụy Vô Tiện lại cười một cái, nói: "Muốn biết tại sao ta không mang kiếm không, nói cho các ngươi biết cũng không sao."
Hắn xoay người lại, nói từng chữ một: "Bởi vì ta chỉ muốn các ngươi biết, cho dù ta không dùng kiếm, chỉ dựa vào tà ma ngoại đạo trong miệng các ngươi, cũng có thể vượt lên dẫn đầu, bỏ xa các ngươi ở phía sau."
Lời này vừa nói ra, hầu như tất cả mọi người có mặt đều sững sờ. Loại lời nói cuồng vọng tới cực điểm này, còn chưa từng có đệ tử thế gia nào dám nói ra trước mặt nhiều người như vậy. Một lúc sau, Kim Tử Huân cuối cùng lấy lại tinh thần, rống to một tiếng: "Ngụy Vô Tiện! Chỉ là một đứa con trai gia phó, ngươi cũng có quá ngang ngược điên cuồng rồi!!!"
Nghe thấy bốn chữ đó, ánh mắt Lam Vong Cơ nghiêm lại, Ngụy Vô Tiện đồng tử co rút, tay phải dường như muốn nâng Trần Tình lên. Đúng lúc không khí tràn ngập mùi thuốc súng, chạm vào là nổ ngay, bỗng có người nói: "A Tiện!"
Nghe được giọng nói này, trong lòng Ngụy Vô Tiện liền buông lỏng, quay đầu nói: "Sư tỷ?"
Giang Yếm Ly vẫy tay về phía hắn, nói: "A Tiện, ngươi đến đứng đằng sau ta."
Ngụy Vô Tiện ngẩn người, còn chưa nhúc nhích, Kim phu nhân đã vội vàng nắm lấy tay nàng nói: "A Ly, chuyện của bọn họ, con đừng ra mặt." Nhưng Giang Yếm Ly cười xin lỗi Kim phu nhân, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-song-bich/3391771/chuong-9-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.