🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Còn Ngụy Vô Tiện đi một mình hồi lâu, cuối cùng cũng tìm được một nơi rất thích hợp để nghỉ ngơi nằm sâu trong núi Bách Phượng Sơn.



Một nhánh cây cực kỳ to khoẻ, từ một gốc cây còn to khoẻ hơn mọc chĩa ngang ra, chắn lối đi của hắn. Ngụy Vô Tiện vỗ hai cái lên lớp vỏ cây xù xì, cảm giác rất là rắn chắc, nhẹ nhàng khéo léo nhảy lên trên. Ngụy Vô Tiện dựa vào thân cây, đôi mắt bên dưới tấm vải đen nheo lại, thổi Trần Tình lên.



Khúc nhạc kết thúc, Ngụy Vô Tiện khoanh hai tay lại, đổi sang một tư thế thoải mái hơn dựa vào thân cây. Cây sáo cắm vào khuỷu tay, còn đoá hoa kia vẫn ở trên ngực hắn, tỏa ra mùi hương thoang thoảng thơm mát.



Không biết ngồi đó bao lâu, lâu đến mức hắn sắp chìm vào giấc ngủ, thì đột nhiên cử động, rồi tỉnh dậy.



Có người đến gần.



Nhưng người này không hề có ác ý, vì vậy hắn vẫn dựa vào thân cây không thèm đứng dậy, thậm chí dải băng đen bịt mắt cũng không thèm tháo ra, chỉ nghiêng nghiêng đầu.



Một lúc lâu, không nghe thấy đối phương nói gì, Ngụy Vô Tiện nhịn không được chủ động mở miệng, nói: "Ngươi là tới tham gia săn thú sao?"



Bên kia không đáp.



Ngụy Vô Tiện nói: "Ngươi ở gần ta có thể không săn được thứ gì đâu."



Đối phương vẫn như cũ không nói một lời, mà tiến vài bước lại gần hắn.



Ngụy Vô Tiện ngược lại cảm thấy có chút hứng thú, tu sĩ bình thường nhìn thấy hắn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-song-bich/3391768/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Say Song Bích
Chương 7: Tâm ý
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.