🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mùa thu, bãi săn Bách Phượng Sơn.



Lam thị Song Bích thực sự giống như một đôi ngọc đẹp hoàn hảo, điêu khắc từ băng tuyết. Vừa lên sân khấu, thì dường như ngay cả bầu không khí cũng trở nên mát lòng mát dạ. Rất nhiều nữ tu đua nhau đổ gục, vài người dè dặt hơn chỉ là để quạt xuống, tư thế nhìn sang có khẩn trương hơn một chút, trong khi những người táo bạo hơn đã lao đến mép khán đài săn bắn, ném xuống những nụ hoa và bông hoa đã chuẩn bị từ sớm về phía đó, trên không trung lập tức có một cơn mưa hoa.



Tuy nhiên trên thực tế phong cách của Song bích là như thế này:



"Đệ đệ! Hôm nay thời tiết thật đẹp nha! Nhìn bầu trời này núi non này, ..... hoa lá khắp trời này!"



Lam Hi Thần tán thưởng quay đầu sang thì thấy Lam Vong Cơ ở bên cạnh mang ánh mắt lo lắng vô cùng, vừa mới định đưa tay xoa xoa đầu đệ đệ thì nghe thấy một môn sinh phía sau ho khan kịch liệt, nhịn không được hỏi cậu ta có phải bị bệnh không, thấy cậu ta lắc lắc đầu, chỉ cho rằng mùa thu khô hanh, liền dặn dò môn nhân nhớ uống nhiều nước.



Cơn mưa hoa ngập trời bay lả tả, khó tránh khỏi dính lên hai vị tiên quân, Lam Hi Thần cười lớn, lấy xuống một cánh hoa từ trên vai Lam Vong Cơ, nhẹ nhàng khuyên nhủ:



"Vong Cơ, nhịn một chút, các tiên tử chỉ là hơi nhiệt tình một chút, nhưng cũng có nghĩa là bọn họ thích ngươi á! Đệ đệ của ta

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-song-bich/3391766/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.