Thấy bóng Minh đi vào, cả lớp còn ồ lên cao nữa "có phải crush của mày là Minh không Dương???"
"Đúng rồi chúng nó bám nhau suốt ngày"
"Công khai đê, giấu làm gì"
Tôi nhục mặt gục xuống bàn trong lời hô hào của các bạn, thâm tâm nghĩ rằng Minh lạnh lùng như vậy sẽ đứng ra giải thích nên tôi mới chọn lặng im
"Không được chọc bé iu của tao nhé?" Tôi hối hận rồi, thằng Minh đang nói cái mje gì vậy, chúng nó như nhận được câu trả lời hài lòng, vỗ tay thật mãnh liệt
"Công khai chưa??? Chúng mày phải công khai đã chứ" thằng Đạt đứng bên cạnh ra sức ủng hộ, Đạt với Minh là anh em chơi chung, chúng nó hiểu nhau như gì ấy, ít nhiều cũng biết được những lời nói của Minh chỉ là đùa, nhưng tính nhây của nó rất dai, nó chọc cho bao giờ chịu khai sự thật thì thôi, tôi bất lực cầu khẩn nhìn Minh, tao hứa tao hứa sẽ viết văn mà
Đúng là IQ cao, thằng Minh lúc nào cũng biết cách khiến người khác có cảm giác thua cuộc
"Đùa thôi, chẳng ai xứng với tao cả" chất giọng cao thượng của Minh đã phá vỡ nghi ngờ trong lòng mọi người... chúng nó lôi bộ mặt chán nản ra điều tra tôi tiếp "vậy mà crush ai?"
Minh chợt quay sang nhìn tôi như cũng muốn biết câu trả lời, từ nhỏ đến lớn tôi chưa từng bị ai gài cay thế này, huống hồ chi tôi chỉ lỡ miệng hay gọi bà chị gia sư ở nhà là cờ rút, chúng nó đừng nhạy cảm thế chứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-nang/2817353/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.