Lâm kêu tôi khuyên thử nó xem được không, không thì chẳng có cách nào là cắt 1 vai cai lệ đi cả, tôi không muốn đội kịch vì vụ đánh nhau hôm đó mà xuống hết tinh thần, khi ra chơi, tôi theo chân Minh xuống canteen
- "mày theo tao làm gì, muốn mua thì bảo một tiếng tao mang lên lớp cho, chân đau mà thích làm màu" Minh vừa nói vừa liếc xuống vết thương tôi, mặt nó nhăn nhăn như kiểu tâm trạng hôm nay thật sự rất tệ vậy . "Xuống canteen ăn không phải sẽ có không khí hơn à, tao xuống bàn chỗ 35, mua tao một cái bánh mì nhân thịt, cám ơn!"
Không đợi Minh từ chối, tôi đã đặt mông lên bàn, liếc mắt kiên nhẫn đợi
Minh đứng nhìn tôi một lúc, không nói gì quay lưng đi xuống chỗ quầy bán đồ ăn, nay nó trầm tính đến kì lạ, thường thường mỗi khi chúng tôi gặp nhau, Minh nó sẽ kiếm cớ chọc tôi một chút, nhìn nét mặt hận đời của nó tôi đoán chắc rằng cả buổi tôi nó chẳng thèm ngủ, từ ngày bắt đầu nói chuyện với Minh, tôi mới ngộ ra một sự thật , Minh ương bướng cực kì, ít khi tôi thấy nó tiếp thu một quan điểm đi ngược lại với mình, biết rằng nếu nó đã quyết thì ít khi sai, nhưng lâu lâu cũng phải lắng nghe một chút, chẳng chết được ai cả đúng không?
- " của mày"
Ổ bánh mì thơm phức từ đâu đã nằm gọn trên tay tôi, Minh nhẹ nhàng ngồi xuống, khuôn mặt lộ biểu cảm thong thả như đang đợi đối phương phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-nang/2817336/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.