Lời Hứa
"Minh? Có phải Minh không?"
Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình như đã lâu rồi, chính xác đã hơn 3 năm em chưa được nghe thấy giọng nói này. Có chút ấm áp, có chút hờn dỗi pha sự trẻ con. Rất đặc biệt nhưng cũng cực kì thân thương
"Linh?"
"Anh là Minh có phải không?" - Cô gái vẫn đứng đó hỏi
"Ừm. Là anh nè Linh"
"Đúng là anh rồi. Lâu quá không gặp" - Linh mỉm cười với em
"Sao em lại ở đây? Học xong rồi hả?"
"Dạ vâng. Em vừa mới tốt nghiệp xong đang chờ công việc"
Thực sự em rất bất ngờ khi gặp Linh ở đây. Cô ấy vẫn như ngày nào nhưng có phần xinh đẹp hơn. Cái đẹp của người con gái tuổi đôi mươi mơn mởn như cây lá mùa xuân, cái đẹp mà khiến những đấng mày râu khi đứng trước nó đều không tránh khỏi xao xuyến. Nhưng giờ đây em lại cảm thấy nó xa vời quá, hay chỉ là thời gian vô tình giết đi cảm giác của em với người con gái đó
"Anh dạo này sao rồi? Chắc sắp tốt nghiệp rồi nhỉ?"
"Ừm! Hết năm nay anh tốt nghiệp. Còn em thì sao? Đang định làm việc ở đâu đây?"
"Em muốn làm ở trong này nhưng bố em bắt ra ngoài Hà Nội. Em vừa phỏng vấn ở một công ty nước ngoài. Không biết có được tuyển không?" - Linh cười nhẹ nhìn bâng quơ vào không gian rồi nói
"Em là du học sinh lại xinh đẹp như thế thì lo gì không được người ta tuyển dụng chứ. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-nang-co-em-tan-co-chi/2401890/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.