Nghe xong những lời này của Lý Trì Doanh, Dương Phàm nhất thời cảm thấy căng thẳng, dường như với bản lãnh của mình, trong tích tắc hắn đã nhận ra, Lý Trì Doanh đến đây thực sự là có việc vô cùng khẩn cấp muốn nói với hắn, hơn nữa đây lại là chuyện rất cơ mật, đến nỗi nàng đã không ngại làm ảnh hưởng tới danh tiết của mình, để che giấu đi mục đích thực sự của nàng.
Dương Phàm vốn là một con người tinh tế, lúc này hẳn cũng đã biết mình phải làm thế nào, hắn lập tức vận khí làm ra vẻ mặt đỏ tía tai, vội vã tiến lên nghênh đón, cục xúc bất an nói với Ngọc Chân công chúa:
- Đạo trưởng, thật không phải quá, Dương mỗ lỡ hẹn rồi. Hôm nay tới dự tiệc tại phủ An Nhạc công chúa chính là phụng thánh lệnh, thân là thần tử, không thể kháng chỉ. Đã phiền đạo trưởng chờ đợi, lại còn để đạo trưởng quá bộ tự đến nghênh đón, Dương Mỗ cảm thấy thật sự vô cùng có lỗi. Dương mỗ chút nữa nhất định sẽ tạ lỗi nghiêm túc với đạo trưởng.
Dương Phàm dứt lời, liền vội vã quay đi, vẫn làm bộ dạng mắt lim dim, ngượng ngùng tránh né ánh mắt của mọi người, chắp tay lại, nói với Võ Diên Tú:
- Nhận được khoản đãi thịnh yến nồng hậu của Phò Mã, Dương mỗ nay đã cơm no rượu say, giờ xin được phép cáo từ, cáo từ...
- Ồ....
Võ Diên Tú há to miệng, rút cục cũng không nói được lời nào.
Tên tiểu nô tài áo xanh kia không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2009889/chuong-1164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.