Phường Long Khánh là lần đầu tiên có nhiều người quyền quý xuất hiện hiện như vậy. Hôm nay huân thích quyền quý dự tiệc chừng hơn một trăm ngươi, lại còn mang theo tùy tùng nô bộc nên ít nhất cũng mấy ngàn người, trùng trùng điệp điệp lên hòn đảo giữa hồ.
Đại đội nhân mã tới trên đảo, đi đến trước phủ đệ của Thượng Quan Uyển Nhi. Ngoại trừ Trương Xương Tông và Dương Phàm vốn ở trên này, chỉ có An Nhạc công chúa cùng bọn họ tiến lên. Bởi vì nàng là hoàng thất, cho nên yến tiệc ở Cấm uyển cũng là bởi vì thân phận của nàng. Hiện giờ xảy ra chuyện, dĩ nhiên nàng phải ra mặt.
Ba người bước lên, Trương Xương Tông kìm nén không được, giành lên phía trước gõ cửa. An Nhạc công chúa nheo mắt liếc Dương Phàm một cái mà nói:
- Dương Tướng Quân, ngươi hình như có chút khẩn trương nha.
Dương Phàm nhìn vào cửa chính sơn đỏ không chớp mắt, thản nhiên nói:
- Ta có gì khẩn trương sao?
An Nhạc công chúa khóe môi nhếch lên một tia đắc ý khi âm mưu thực hiện được, cười lạnh nói:
- Ngươi cho là Thượng Quan Đãi Chiếu hôm nay còn có thể trốn không gặp người khác sao? Chỉ cần nàng xuất hiện, bụng bầu còn có thể che giấu sao? Trước mặt bao nhiêu người, việc này sẽ truyền rộng rãi khắp Trường An, rồi sẽ vào tai của những cao quan quyền quý. Ngươi cho rằng lúc đó, hoàng tổ mẫu sẽ vì bảo vệ ngươi, sẽ truy tra từ thần văn sĩ , truy ra kẻ đồn đại. Hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2009621/chuong-1037-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.