Chương trước
Chương sau
Tên gia đinh nhà Đỗ phủ đâu biết được rằng tại nơi diễn kịch này y gặp phải một nhân vật quan trọng trong câu chuyện mà chúng đang phát tán, y chẳng để tâm đến màn diễn ảo thuật trên sân khấu, y chỉ ra sức phát tán tin đồn :

- Các ngươi còn không tin sao, Thượng Quan Uyển Nhi có địa vị cao, thông minh xuất chúng, ả cũng chỉ là một con đàn bà, ả không thèm khát đàn ông sao?

- Trương Xương Tông là con cháu tể tướng, hậu duệ con nhà quan, là một thần đồng niên thiếu, tinh thông cầm kỳ thư họa, tướng mạo khôi ngô tuấn tú, cho nên y mới có cái danh là ‘Liên hoa lục lang’. Y và Thượng Quan Uyển Nhi cùng sống trong cung, sớm tối gặp nhau, lâu ngày sinh tình là chuyện đương nhiên.

Một người bên cạnh tỏ ra không tin lời y cho lắm:

- Không thể là như vậy được? Ngươi không nên nói lung tung, ai cũng biết Trương Xương Tông là người đàn ông của Hoàng đế Võ Tắc Thiên, gã đó dám làm chuyện tầm bậy đó sau lưng Hoàng đế sao?

Gia đinh nhà Đỗ phủ xuy xuy cười nói:

- Trai chưa vợ gái chưa chồng tự nguyện dâng hiến có ai mà không giám phản bội chứ? Có ai không sợ bị người khác phát hiện? Mối quan hệ này như là thiên lôi đánh xuống địa hỏa, có nhẫn nhịn được không? Ta cho ngươi biết thêm một chuyện nữa, mấy ngày hôm trước có người đã nhìn thấyTrương Xương Tông lén lút đưa Thượng Quan Uyển Nhi đến Hưng Giáo Tự thắp hương.

Thượng Quan Uyển Nhi nay đã bụng mang dạ chửa, nay đã lộ rõ bụng, bọn họ quyên góp cho chùa rất nhiều tiền, trên sổ công đức còn ghi rõ ràng là ‘vợ chồng’, chỉ có điều bọn họ đều dùng tên giả. Bọn họ không những có tư tình mà còn có con với nhau nữa, đến chùa bái phật nhất định là cầu thần phật phù hộ bình an.

Người bên cạnh bán tín bán nghi đáp:

- Có việc này thật sao?

Dương Phàm hơi nheo lông mày, Cổ Trúc Đình biết cha đứa con trong bụng của Thượng Quan Uyển Nhi là của ai, vừa nghe thấy người kia ăn nói bừa bãi, tổn hại thanh danh của Uyển Nhi, liền phát hỏa muốn đấm cho y một trận, nhưng bị Dương Phàm ngăn lại, lắc lắc đầu.

Gia đinh nhà Đỗ phủ đăc ý nói:

- Sao không chứ! Ngươi nghĩ mà xem, Trương Xương Tông là người đàn ông được hoàng đế sùng ái nhất, Thượng Quan Uyển Nhi là Hoàng đế thân tín nể trọng nhất? Tại sao bọn họ lại về Trường An trước khi hoàng đế rời về Trường An? Tại sao bà ta lần lượt cho bọn họ trở về Trường An?

Gia đinh nhà Đỗ Phủ nói đến đây thì lén lút nhìn tứ phía, lúc này mọi chú ý của Dương Phàm là ở trên đài biểu diễn, hình như chẳng thèm chú ý đến lời nói của y. Thực ra gã này chỉ là làm ra vẻ, y đâu có sợ người khác nghe thấy, gã chỉ sợ người khác không nghe được thôi.

Gã giả bộ một hồi rồi mới nói:

- Việc này ư, bọn họ rõ ràng đang lừa bịp hoàng đế. Thượng Quan Uyển nhi bụng mang cốt nhục của Trương Xương Tông, cái bụng ngày một to ra trông thấy, sợ bị hoàng đế phát hiện nên mới tìm lý do trốn về trường an, Trương Xương Tông quả là một tên dâm phu, không yên tâm Uyển Nhi nên cùng cô ta về Trường An.

- Không phải thế, ta nghe nói Trương Xương Tông về Trường An trước.

- Cái này thì có gì mà lạ, trên đời này làm gì còn ai thân cận hơn người đầu gối tay ấp? Chắc chắn hoàng đế cho Trương Xương Tông về trược khi y về đến trường an chỉ cần y nói một người không xử lý hết công việc, hoàng đế thấy vậy liền cử Thượng Quan Uyển nhi về giúp y một tay?

Dương Phàm lầm lầm đi khỏi đám đông, Cổ Trúc Đình đuổi theo sau, nhỏ nhẹ cầu xin chỉ thị:

- A Lang?

Giọng của nàng đằng đằng sát khí, lời nhục mạ của tên gia đinh khiến nàng có ý niệm giết người, nàng là người của Dương gia, cho dù ai làm tổn hại đến thanh danh Dương gia đều là kẻ thủ của nàng, phương pháp giải quyết vấn đề tốt nhất của nàng là giết chết đối phương.

Dương Phàm hiểu được lòng dạ của nàng nên ngăn chặn kịp thời.

- Tên tung tin kia ta không quan tâm, quan trọng là những tin đồn nhảm kia là do ai đó phát hiện manh mối gì, thuận tiện nói ra vài lời tán gẫu, hay là họ có mưu đồ gì khác.

Cổ Trúc Đình đáp:

- A Lang yên tâm, thiếp sẽ điều tra rõ chân tướng sự việc.

Dương Phàm nói:

- Nếu thật sự là người khác có mưu đồ gì, chỉ cần nàng động vào y, cho dù có điều tra ra kết quả thì cũng dứt dây động rừng. Nàng đừng có động vào gã đó, chỉ cần theo dõi là được, Ta muốn biết có ai sai khiến gã hay không và nếu như có thì người đó là ai, có mục đích gì!

Cổ Trúc Đình gật đầu, lặng lẽ lẻn vào đám đông.

Dương Phàm quay lại xe, trong lòng bỗng dưng nặng trĩu, hắn không biết bọn họ chỉ một lần đến Hưng Giáo Tự, tại sao có thể bị người khác phát hiện, lẽ nào có người luôn theo dõi từng hành động của bọn họ?

Nội dung tin đồn nửa thật nửa giả, là bởi vì đó cũng chỉ nghe tin vỉa hè, hay là có người đứng đằng sau chỉ đạo làm như vậy? Nếu như người này không phải là người đầu tiên tung tin đồn nhảm thì Đình Nhi khó có thể tìm ra ai đứng sau việc này. Nếu đây chỉ là một lời đồn vu vơ thì Dương Phàm không thèm để ý, hắn đã quá hiểu những lời vu oan vô căn cứ, thích nói sau lưng người khác của những người trên phố.

Nhưng Uyển Nhi bụng mang dạ chửa là chuyện thật, trước mặt nữ hoàng cô ấy đã lấy cái chết để đấu tranh giành giật cơ hội sống sót cho hai mẹ con, nhưng để được nữ hoàng tha tội chết thì phải đảm bảo tin tức không bị lộ ra ngoài, không được phát triển thành tin không tốt. Nếu việc tung tin đồn là kế hoạch của ai đó, như vậy hắn sẽ có hành động tiếp theo.

Hoàng đế sẽ không để ý lời đồn đại thị phi của dân chúng, và cũng không có cơ hội nghe thấy những lời đồn đó, nhưng việc này một khi lọt vào tai của gia cấp quý tộc và chứng minh đó là sự thật thì lựa chọn duy nhất của hoàng đế là hy sinh mẹ con Uyển Nhi để rửa sạch nỗi nhục của cung đình. Việc này liên quan đến người phụ nữ của hắn và đứa con của hắn nên hắn không thể ngồi yên được mà phải thận trọng tìm cách phá giải.

Dương Phàm thật là may mắn, Đỗ Văn Thiên vừa tung tin đồn thì bị hắn tận tai nghe thấy. Cổ Trúc Đình bí mật theo dõi tên gia đinh nhà Đỗ phủ, với sự cảnh giác và thân thủ của nàng thì tên gia đinh kia khó mà phát hiện, y tung tin đồn ở nơi diễn kịch xong thì chuyển hướng sang các quán rượu.

Tên gia đinh làm rất tốt việc y được giao phó, y đều đến những nơi náo nhiệt đông người qua lại, tìm lí do bắt chuyện rồi bắt đầu kể chuyện Trương Xương Tông và Thượng Quan Uyển Nhi. Cổ Trúc Đình đã bí mật theo dõi y đến hai địa điểm, xác định người này không phải nghe tin vỉa hè, y có chủ ý và chính là người đầu tiên trực tiếp tung tin đồn, vậy là việc điều tra sẽ thuận lợi rất nhiều.

Cổ Trúc Đình lặng lẽ theo dõi y về đến tận Đỗ Phủ, xác định được thân phận của y rồi nhanh chóng quay lại Hồ Tâm Đảo.

- Phàn Xuyên Đỗ Thị

Dương Phàm nghe Cổ Trúc Đình nói ra thân phận đối phương, cảm giác không ngờ tới, Phàn Xuyên Đỗ Thị với hắn không thù không oán, hơn nữa Thừa Tự Đường của hắn và Quan Lũng Thế gia quan hệ mật thiết, Phàn Xuyên Đỗ Thị là một trong những đối tác làm ăn quan trọng của hắn, hành động này của Đỗ gia là có ý gì? Tuy rằng tin đồn không liên quan gì đến hắn, nhưng mối quan hệ giữa hắn và Uyển Nhi thì Đỗ Thị trưởng môn nhân Đỗ Kính Đình thì biết rất rõ, trước đây chính vì mối quan hệ này nên hắn mới có được sự tín nhiệm và ủng hộ của các gia tộc tại Quan Lũng, Đỗ gia làm như vậy là có ý đồ gì?

Trong lòng Dương Phàm rối bời, đoán mãi không ra, lúc này Cổ Đình Trúc tức giận nói:

- Nhất định là chủ mưu của An Nhạc công chúa, ở phố An Đông An Nhạc công chúa bị A Lang làm mất mặt, tức giận trong lòng, nên muốn trả thù.

Nói tới đây Cổ Trúc Đình bỗng cảm giác mình đoán không đúng, nàng thì thào tự nói:

- Không đúng, nếu như An Nhạc công chúa tức A Lang thì cô ta nên nói tên dâm phu là A Lang mới đúng, vì sao lại liên lụy đến Trương Xương Tông?

Dương Phàm cũng thấy một chút kỳ quái , hỏi:

- An Nhạc công chúa có quan hệ gì đến Phàn Xuyên Đỗ Thị không?

Cổ Trúc Đình ngạc nhiên đáp:

- Chẳng lẽ A Lang không biết chỗ ở hiện giờ của An Nhạc công chúa và Cao Dương quận vương ở phủ đệ là Đỗ gia cho bọn họ mượn sao?

Dương Phàm nghe xong cũng thấy bất ngờ:

- Nàng nói là, vợ chồng An Nhạc công chúa đang sống tại một căn nhà của Đỗ gia?

Dương Phàm không để ý lắm đến vợ chồng Võ Sùng Huấn, cũng chưa bao giờ muốn đến nhà thăm hỏi, nên bọn họ ở đâu hắn cũng không biết. Cổ Trúc Đình gật gật đầu, Dương Phàm càng suy tư càng thấy việc này phức tạp không thể suy đoán.

Nếu vợ chồng Võ Sùng Huấn cũng liên quan việc này thì việc này rốt cuộc nhằm ý gì? Trong tin đồn không có hắn, hiển nhiên không liên quan gì đến hắn, Uyển Nhi sống ở trong cung, hầu như không có mối quan hệ nào với các thế lực bên ngoài, không ảnh hưởng lợi ích của ai, không có ai muốn diệt trừ nàng, chẳng lẽ mục tiêu chính là Trương Xương Tông?

Dương Phàm càng suy đoán càng thấy hợp tình hợp lý, từ rất lâu Võ gia và Lý gia rất sợ sự lớn mạnh nhanh chóng của hai anh em nhà họ Trương, vì chỉ một lời dèm pha của Trương Xương Tông, hoàng đế đã xử tử vợ chồng Võ Diên Cơ và Lý Trọng Nhuận, nên mâu thuẫn giữa bọn họ lên đến đỉnh điểm, chẳng lẽ có người muốn mượn Uyển Nhi bụng mang dạ chửa để diệt trừ hai anh em họ Trương?

Dương Phàm phen này thông minh quá đâm ngu muội, phức tạp hóa một vụ ân oán đơn giản, hắn đâu biết Đỗ gia cơ bản không biết chuyện này. Việc này hoàn toàn là chuyện ân oán riêng của Đỗ Văn Thiên và lòng đố kỵ căm thù của An Nhạc công chúa mà ra?

Đỗ Văn Thiên hoàn toàn không biết thân phận thật của hắn, Võ gia cũng không có người nào liên quan đến chuyện này. Việc này là do một tên tiểu nhân háo sắc và một mụ lòng dạ hẹp hòi cùng gây ra.

Chẳng qua vì kẻ tiểu nhân kia thù hận việc Trương Xương Đông sai người đánh y, nên khi chấp hành mệnh lệnh của An Nhạc công chúa y nhân cơ hội này để giải quyết thù riêng, làm cho sự việc càng ngày càng phức tạp, có nhiều tình tiết ngẫu nhiên, nên Dương Phàm cũng đoán không ra nguyên do.

Dương Phàm đột nhiên nghĩ tới An Nhạc công chúa mạo muội thăm hỏi Uyển Nhi, khiến hắn phải cảnh giác, hắn trước đây có sai người theo dõi nhất cử nhất động của An Nhạc công chúa, bây giờ khi đã biết An Nhạc công chúa đang ở trong Đỗ phủ, có lẽ những mật vụ kia cũng thu thập được thông tin gì đó, nên hắn lập tức cho gọi Nhâm Uy phụ trách đội theo dõi An Nhạc công chúa để đích thân hỏi.

Khi nhận được sự dặn dò của Dương Phàm, Nhâm Uy từ Thừa Tự Đường điều động bốn người phụ trách theo dõi An Nhạc công chúa, họ đóng giả thành các nhà buôn. Hằng ngày theo dõi xung quanh phủ An Nhạc công chúa. An Nhạc công chúa mỗi lần ra ngoài làm gì, gặp ai bọn họ đều ghi chép lại.

Nhâm Uy nhanh chóng đem bốn người này đến trước mặt Dương Phàm.

Dương Phàm lật xem sổ ghi chép, hắn không ngời tới có cả ghi chép cuộc gặp mặt giữa hắn với An Nhạc công chúa ở hồ bơi Long Khánh:

- Ngày 27 tháng 5, giờ kỷ bốn khắc, cùng Trung võ tướng quân Thiên Kỵ Dương Phàm ở bên hồ Long Khánh, nói chuyện chưa đầy nửa nén hương, hai bên phẩy tay áo mà đi, có vẻ không hài lòng.

Dương Phàm tuy tâm tư nặng nề, khi xem ghi chép của bọn họ cũng không nhịn được cười, hắn lại đọc kỹ một lượt, cũng không phát hiện nội dung nào đặc biệt, liền đặt sổ xuống và nói với bọn họ:

- Các ngươi ghi chép rất kỹ càng. Tại sao An Nhạc công chúa lại ở trong Đỗ phủ, Liễu Tuẫn Thiên tại sao không sắp xếp chỗ ở cho họ?

Dương Phàm thấy rất khó hiểu, Liễu Tuẫn Thiên là cùng phe của Nữ Đế, có mối quan hệ gần gũi với Võ Thị, nhưng y lại không sắp xếp chỗ ở cho vợ chồng Võ Sùng Huấn, có một chút không hợp tình hợp lý ở đây.

Vấn đề Dương Phàm muốn hỏi không nằm trong nhiệm vụ của các điệp viên đảm nhiệm, nhưng bọn họ biết rõ nguyên nhân của vấn đề, họ lập tức đáp:

- An Nhạc công chúa rất không vừa ý với cách Liễu phủ sắp xếp nơi ăn chốn ở cho vợ chồng họ, bởi vậy mới đồng ý nhận lời mời Đỗ gia công tử Đỗ Văn Thiên vào ở trong Đỗ phủ.

Dương Phàm nói:

- Võ gia và Đỗ gia có kết giao sao?

Hắn không nhắc đến An Nhạc công chúa, vì Lý Khỏa Nhi từ nhỏ đã sống ở Phòng Châu, về kinh cũng chưa lâu, không thể có quan hệ gì với Đỗ gia. Đến tận bây giờ hắn vẫn nghi ngờ Đỗ gia và Võ gia hai đại gia tộc có mối quan hệ bí mật gì đó.

Tên thám báo đáp:

- Thuộc hạ không biết hai họ Võ Đỗ có mối quan hệ gì, nhưng khi vợ chồng Võ Sùng Huấn đến kinh thành thì tại Thập Nhị Trường Đình gặp phải một con ngựa điên, là Đỗ gia Đại công tử Đỗ Văn Thiên vung kiếm chém chết con ngựa này, cứu sống vợ chồng Quận Vương, vì việc này mà y bị thương, do vậy hai bên quen biết kết giao.

Tông Chủ trước đây của Thừa Tự Đường là Khương công tử xưa nay cao cao tại thượng, lạnh lùng, không gần gũi với bề dưới, ghét nhất bề dưới lắm mồm, cho nên người trong Thừa Tự Đường nhìn thấy y luôn luôn nơm nớp lo sợ, có gì đáp đấy, tuyệt đối không dám nói thêm một lời, nhưng Dương Phàm lại hòa khí vô cùng, sự câu nệ căng thẳng của tên thám báo này dần dần biến mất, y bỗng nhiên nghĩ đến một tin thú vị, không nhịn được cười.

- Tuy nhiên thuộc hạ từng nghe người trong Đỗ phủ đồn rằng, bọn họ nói rằng, trước hôm Đỗ gia công tử nghênh đón vợ chồng Võ Sùng Huấn đã bị thương rồi, ngày hôm đó y ở Hưng Giáo tự có trêu ghẹo một phụ nữ, bị một đám người đánh cho một trận no đòn. Y vì che giấu vết thương ở trên mặt nên mới tạo ra cảnh con ngựa điên.

Dương Phàm sửng sốt, hai mắt bỗng long lanh bừng sáng lên lạ thường.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.