🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dương Phàm không ngừng hối hận:



- Là ta không tốt, ngày đó ở Tam Dương cung ta quá… hại nàng chịu nhiều đau khổ như vậy.



Uyển Nhi nhẹ nhàng nhào vào lòng hắn, cười ngọt ngào:



- Lúc đó ta cũng sợ nhưng khi ta thực có bầu, lòng lại tràn đầy vui mừng. Ta nào có chịu khổ sở, sinh con sẽ là mẫu thân sinh tử, có nữ nhân nào không muốn xông qua cửa ải này? Chút bị thương da thịt này có đáng gì?



Dương Phàm ôm chặt nàng, hồi lâu mới chậm rãi đáp:



- Ta có chút hối hận rồi, nếu lúc đầu ta không phải nghĩ phải có sự nghiệp, mà toàn tâm toàn ý đưa nàng rời khỏi đó, nói không chừng thật sẽ có cách, làm sao để nàng vì sinh hạ cốt nhục của chúng ta mà gánh vác mạo hiểm chứ?



Ngón tay Dương Phàm lại lần nữa xoa lên hoa đỏ sẫm như máu giữa lông mày Uyển Nhi, thấp giọng nói:



- Bức họa huyết nhuộm giang sơn, giữa lông mày điểm chu sa. Đó là nắm giữ thiên hạ, nhưng một hồi phồn hoa…



Uyển Nhi dịu dàng nói:



- Chàng có thể vứt bỏ quyền bính vinh quang, vinh hoa phú quý, nhưng chàng có thể buông bỏ trách nhiệm của chàng không? Chàng có thể để con của chàng sống tùy tiện ở trên núi rừng, sinh ra liền làm sơn dân hay không? Chàng còn có thuộc hạ của mình, bằng hữu tín nhiệm của chàng, trưởng bối đáng xem trọng của chàng…sinh ra làm người, mỗi người chúng ta đều có chuyện nhất định phải làm!



Dương Phàm không nói

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2009554/chuong-1007-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Say Mộng Giang Sơn
Chương 1007-2: Tiểu nữ nhân của Cân Quắc tể tướng (2)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.