Sóng biếc lăn tăn, cành liễu phất phơ, gò đất hoang mấp mô bên cạnh Hồ Long Khánh bỗng nhiên hôm nay xuất hiện rất nhiều người, cũng có những người mặc đồ thợ mộc, cũng có những người mặc binh phục, Cổ Trúc Đình giục Dương Phàm, cùng tới, trông ngang ngó dọc, vô cùng thích thú.
Theo dấu tích trên nền đất, nơi đây trước kia có một căn nhà, đúng hơn là có mấy căn nhà, hơn nữa gần đó lại là một sân vườn bao quanh, khoảng sân rất lớn, thông thường những khoảng sân như vậy thường được chủ nhân dùng làm đất để trồng hoa màu, thế nhưng trong phường Long Khánh có người sửng sốt vì đào được một cái giếng có mạch nước ngầm, sau đó lại biến thành một cái hồ rộng ngàn mẫu vuông như thế này, địa thế nơi này đều vì thế mà biến đổi, nơi cao chỗ thấp.
Mảnh đất mà Dương Phàm mua chí ít cũng bao gồm diện tích của khoảng hơn mười hộ gia đình đã từng sống ở nơi này, còn có thể nhìn thấy nhìn thấy mấy bức tường ngăn cách giữa những ngôi nhà.
Sống gần nửa đời người, tinh thần linh lợi, ông lão với thân thể cường tráng dưới sự dẫn dắt của thị vệ nghênh đón Dương Phàm, thị vệ giới thiệu với Dương Phàm, - A lang, vị này chính là Hoàng sư phụ nhận nhiệm vụ xây dựng gia trang của chúng ta.
Ông lão cười khiêm tốn với Dương Phàm, đáp: - Lão già tên Hoàng Viên Bảo, Đông gia kêu lão là lão Hoàng là được rồi!
Nhâm Uy cười đáp: - Vị Hoàng sư phụ này rất khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2009528/chuong-999.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.