Công Tôn Lan Chỉ cứng người đứng ở đó, trên mặt lúc trắng lúc đỏ, hừ lạnh một tiếng, lúc này mới thu đao, từ từ lui về phía sau.
Cổ Trúc Đình đứng ở bên cạnh Dương Phàm, kỳ thật trong lòng cũng khó chịu. Nàng tự nhận không sánh bằng Tiểu Man và Dương Phàm thanh mai trúc mã, cũng không sánh bằng mối thâm tình cá nước giữa A Nô và Dương Phàm, nàng chẳng những xuất thân đê tiện, tuổi so với hai vị mỹ nhân kia lại nhiều hơn một chút, cho nên ở trước mặt Dương Phàm luôn luôn có cảm giác tự ti.
Điều duy nhất để cho nàng tạm an ủi bản thân chính là còn có thể làm chút việc cho lang quân, kết quả hôm nay lại bại! Tài năng vốn là mặt mũi của hắn, hắn nói đại ca giúp nàng lấy lại thể diện, nhưng đó đâu phải bản lĩnh của nàng.
Dương Phàm dường như biết suy nghĩ trong lòng nàng, đột nhiên vươn tay ra, hắn cũng không quan tâm đến trận đấu của hai người trước mặt mà là đang chú ý nét mặt của Cổ Trúc Đình. Lúc này hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng, bàn tay vỗ nhè nhẹ lên lưng nàng, dịu dàng nói:
- Đừng bận tâm, ta biết võ công của nàng kỳ thực cao minh hơn nàng ta.
- A lang...
Cổ Trúc Đình có chút bất ngờ đối với sự săn sóc của Dương Phàm, tâm tình lại thêm kích động đôi mắt đỏ lên, thiếu chút nữa khóc òa lên.
Dương Phàm thấy Cổ Trúc Đình như một cô bé chịu ủy khuất, liền nháy mắt với nàng mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2009493/chuong-986-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.