Ngoài trường đình, bên con đường cổ, một hàng kỵ binh đứng lặng dưới hàng cây!
Dương Phàm đối diện với Cổ Trúc Đình, hạ giọng:
- Trên đường các nàng phải đi nhanh lên, bố trí xong xuôi bên đó càng sớm càng tốt, càng có lợi cho tình hình tương lai của chúng ta.
- A Lang yên tâm, thiếp hiểu!
Theo bản năng, Cổ Trúc Đình sờ sờ đai lưng, tờ giấy dặn dò của Dương Phàm cất ở đó, nàng đã xem rồi, còn nhớ tới bảy tám phần rồi. Cả đoạn đường này nàng muốn nhét tất cả những gì trong đó vào đầu, sau đó thì tiêu hủy thực vật.
- Một sai lầm nhỏ lơ đễnh có thể khiến cho tất cả tan tành, cần phải cẩn thận!
Đây là lời A Lang nói. Lời của hắn, nàng ghi chặt trong lòng.
Dương Phàm nhìn thoáng qua nữ nhân đã cải nam trang, nàng chỉ đổi một thân nam trang, dung nhan còn chưa sửa, bờ môi vẫn còn ướt màu son mềm mại như quả anh đào. Đột nhiên hắn dang rộng hai tay ôm nàng thật chặt, dịu dàng nói bên tai nàng:
- Làm việc cẩn thận!
Cái ôm này của Dương Phàm khiến cả người nàng đều ngây dại, lại thêm hơi thở nhè nhẹ phả bên tai càng khiến cho nàng cảm thấy toàn nhân như nhũn ra. Nhìn thấy vậy, huynh đệ Cổ thị cách đó không xa cũng ngơ ngẩn, hóa ra…quả nhiên…. Trời ạ!
Khi hắn nhẹ nhàng buông nàng ra, nàng vẫn còn đang ngây ngốc đứng đó. Chỉ vì một cái ôm này, môi nàng vẫn còn đang run rẩy nói không nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2009411/chuong-939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.