Mắt thấy tướng quân bị giết chết tại chỗ, người này thân thủ lại khó lường như thế, các tướng lĩnh Phong Lâm phủ toàn bộ đều hoảng hốt, bọn họ giống như gặp quỷ dường như đồng thời nhanh chóng thối lui, Quả Nghị Đô Úy Trần Xung Vân lúc này mới kêu to lên:
- Tướng quân bị ám sát rồi! Đem bắt bọn họ lại! Đốt lửa báo hiệu nhanh lên, triệu tập binh mã!
- Xoạt!
Từ một tiếng ra hiệu của Cổ Trúc Đình, hai vị vệ sĩ mặc áo đơn dài đứng ở sau lưng nàng đột nhiên cùng nhau đứng lên, một người trong đó nhanh chóng phấn chấn mở một vật nhỏ được bọc bởi một mảnh lụa dài màu tím, lộ ra một cây trúc tía, dưới treo lông đuôi trâu màu đỏ. Người kia cũng mở ra một vật dài được gói giống như vậy, nhanh chóng mở một lá cờ màu đỏ thẫm, trên vẽ kim long hồng hổ.
Hai mắt trong vắt của Cổ Trúc Đình đảo qua các tướng trong trướng, cao giọng nói:
- Ngự tứ tinh tiết ở đây, ai dám kháng mệnh, giết không tha!
Tinh tiết này, tinh chuyên dùng để thưởng, tiết chuyên dùng để giết, giống với cùng "Thượng Phương bảo kiếm" đời Hán, "Ngự tứ phủ việt" của Tam quốc Lưỡng Tấn Nam Bắc triều cùng với thời điểm Minh Thanh là "Vương mệnh kỳ bài", có quyền tiền trảm hậu tấu. Không dễ dàng cấp cho khâm sai, ở Đại Đường thi hành chế độ Tiết Độ Sứ ngày trước, tổng cộng cũng không ban phát quá vài lần.
Lần này nếu không có Tiểu Tâm Can Nhi Liên Hoa Lục Lang Trương Xương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2009377/chuong-918.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.