Trước cổng Kim Ngô Vệ là một khu phố, hai bên có các tiểu lâu cao thấp khác nhau treo rất nhiều đèn lồng và cờ, phần lớn là các thanh lâu, quán rượu.
Đúng chính ngọ, mặt trời chói chang, các lá cờ dường như cũng rủ xuống, vài ba tên tính đang ăn uống ở trong quán rượu, cũng có những phụ nữ quần đỏ ngồi dưới mái hiên đầu nhà, may vá y phục, y phục trong tay phần lớn là quân phục.
Những người phụ nữ đó phần lớn là kỹ nữ, những kỹ nữ cao cấp ở thành Lạc Dương đều ôn nhu thùy mị, ở xung quanh quân doanh đều là những kỹ nữ đã có tuổi, khi thì làm công việc may vá, khi thì mở cửa tiếp khách ở trên giường. Những binh lính ở đây cũng đều là chơi đùa, không cho bao nhiêu tiền, cho nên các nàng chỉ có thể vất vả kiếm chút tiền.
Dưới ánh mặt trời chói chang như thế, chợt có tiếng vó ngựa truyền đến. Tiếng vó ngựa cũng không gấp gáp, mấy tên lính đang say sưa trong quán rượu lờ mờ nhìn ra, chợt thấy hai con ngựa chậm rãi đi tới, dù là đi trước sau nhưng bước chân thì đều nhịp, lập tức xuất hiện hai người mặc quân phục, một người mặc áo giáp màu đen nhìn như làm bằng sắt, rất uy phong.
Người phụ nữ đang may vá ở đầu nhà ngẩng đầu lên nhìn một cái, thấy dung nhan của vị tướng quân kia, không kìm được mà ngẩn ngơ, lại thoáng thất thần: - Một vị tướng quân trắng trẻo anh tuấn! Trời ơi! Sơ sẩy một cái bị kim đâm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2009320/chuong-887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.