Dương Phàm và Cổ Trúc Đình bàn bạc đã xong, liền cùng nhau đuổi hướng Cổ gia nhân nhà khách bỏ. Chỗ này khách bỏ độc thành một giao viện, có thể ở thượng bốn năm vị khách nhân cực kỳ tùy tùng, Cổ gia những người này vừa đến, nơi này nghiễm nhiên liền biến thành trong nhà nhà, toàn bộ trong sân ở đều là Cổ gia nhân.
Dương Phàm vừa bước vào sân, mấy đứa trẻ con đang chơi đùa trong sân liền kêu lên:
- A Lang đến rồi!
Nói xong liền chạy nhanh vào trong phòng báo tin. Một người phụ nữ trung niên đang phơi chăn giữa sân thấy Dương Phàm bước vào, vội vàng lau lau tay lên trên quần, đáp lễ với hắn.
Dương Phàm vẫn còn có chút ấn tượng với vị phu nhân này, hình như là một chị dâu của Cổ Trúc Đình, liền gật đầu lễ phép với nàng. Cổ Lão Trượng đang thay bộ đồ mới ở gian nhà chính, đang thấp thỏm không yên nghe thấy Dương Phàm đến, theo bản năng chạy ra cửa đón, Cổ Nhị Thúc liền nhắc nhở:
- Huynh sắp làm bề trên của A Lang đến nơi rồi, không được ra ngoài nghênh đón, cứ đứng ở dưới cổng chờ đi!
Cổ Lão Trượng vội đứng lại, đứng ở ngay bên cửa chờ, Dương Phàm cất bước vào phòng khách, vừa nhìn thấy Cổ Lão Trượng đứng ở đó, liền chắp tay với lão, mỉm cười:
- Để Lão trượng nhân chờ lâu rồi!
“Trượng nhân” ở thời cổ có rất nhiều ý nghĩa, vừa để gọi Nhạc phụ, cũng có thể dùng để gọi những người lớn tuổi, còn có thể gọ những bề trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2009295/chuong-872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.