Dương Phàm liếc hắn một cái. Thâm ý như nói:
- Không phải là Dương mỗ không chịu cho biết, chỉ là chuyện này, Tiết Thang Thừa kỳ thật nếu không biết so với biết tốt hơn nhiều.
Tiết Thang Thừa khẩn trương trong lòng, vội ngậm miệng không nói.
Dương Phàm nói:
- Ta dẫn đoàn người này, đều là người trong Bách Kỵ và Nội vệ. Lần này là phụng thánh dụ xuất cung làm việc, một phen cực khổ bận rộn. Thật vất vả mới trở lại kinh thành. Nhờ Tiết Thang Thừa chuẩn bị chút rượu ngon và đồ nhắm cho bọn họ, Ti Nông Tự bên kia, ta sẽ đi gọi.
Tiết Thang Thừa khẩn trương nói:
- Không cần nhọc lòng chỉ bảo, ty chức đã an bài.
Trong lòng Tiết Thang Thừa bất an, xã giao vài câu qua loa, liền lui ra ngoài.
Dương Phàm thay xong quần áo rồi tới gian phòng bên ngoài. Chỉ thấy Ngụy Dũng ngơ ngẩn ngồi ở bên cạnh bàn, làm bằng một loại gỗ bình thường, Cao Oánh và Lan Ích Thanh một tả một hữu, đứng phía sau hắn như cũ.
Vừa thấy Dương Phàm tiến vào. Ngụy Dũng chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt có chút đờ đẫn nhìn hắn.
Dương Phàm điềm đạm nói với Cao Oánh và Lan Ích Thanh:
- Hai vị cô nương khổ cực rồi, đi tắm rồi nghỉ ngơi một chút đi.
Cao Oánh hướng về phía Ngụy Dũng lải nhải, Dương Phàm cười cười, nói:
- Không sao đâu đừng ngại!
Hai vị cô nương cũng tin tưởng thân thủ của Dương Phàm, Ngụy Dũng tuyệt đối không làm gì được hắn, liền theo lời lui ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2009181/chuong-809-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.