Võ Tam Tư cười ha hả, không còn nữa thái độ kiêu căng, đứng lên nói:
- Cũng khó cho hắn, thân thể bệnh như vậy, còn muốn báo tin cho ta.
Võ Ý Tông nói:
- Cái này chỉ là bởi vì hắn muốn ngươi cũng ra một phần lực, cũng không phải là hợp lại đối với ngươi có ý gì tốt.
Võ Tam Tư cười nói:
- Ta đây tự nhiên hiểu được, buồn cười thật, hắn không biết ta chẳng những sớm đã biết việc này, hơn nữa hành tung những người đó rõ như lòng bàn tay, hắn mã hậu pháo phóng nhưng trễ!
Nói tới đây, thần sắc Võ Tam Tư mãnh liệt, oán hận mà nói:
- Dương Phàm, uổng công bổn vương một tấm chân tình đãi hắn, thật không ngờ hắn làm ra chuyện như vậy, nếu như hắn có thể sống được trở về, ta nhất định tìm lý do, lấy tính mệnh hắn!
Võ Ý Tông uể oải nói:
- Chuyện nào có đáng gì? Hắn không phải muốn trở về quân ngũ sao? Nếu như hắn có thể thoát khỏi vòng vây, trở về kinh thành, ngươi điều hắn đến dưới trướng của ta, dùng không được ba ngày, ta tất có thể tìm lý do chém đầu hắn. Hắn không phải là nhân tình của Thái Bình sao, Thái Bình chính là chuyên môn khắc chồng đấy!
- Ha ha ha ha...
Hai người điên cuồng ngang ngược cười to một hồi, Võ Tam Tư vừa thu tiếng cười lại, trầm giọng nói:
- Ý Tông, đều sắp xếp ổn thỏa rồi chứ? Lý Hiển ngàn vạn lần không thể còn sống trở lại kinh thành, một khi hắn trở về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2009151/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.