Dương Phàm cũng không rõ ràng lắm tự mình đoán có chính xác hay không, trong lĩnh vực chính mình không am hiểu, khó tránh khỏi có chút không tự tin. Nhưng phán đoán nếu là thật, hậu quả liền quá nghiêm trọng, cho nên hắn không dám giấu diếm, chẳng sợ ý nghĩ của chính mình quá mức vớ vẩn mà đưa tới người khác nhạo báng.
Hắn ho khan một tiếng, lấy hết dũng khí muốn nói chuyện, tên ngốc Mã Kiều kia kia đột nhiên giống cóc bị thống mông nhảy dựng lên, hét lớn:
- Có, ta có biện pháp rồi, chúng ta có thể trực tiếp xuất binh tấn công bọn họ ở 'Ổ' Bình gia thung lũng!
Ánh mắt của mọi người ở hiện trường đều tập trung vào trên người của hắn, hoàn toàn không để ý đến một tiếng ho khan kia củaDương Phàm, Dương Phàm vừa lộ ra một nửa cái chân phải lại lặng lẽ rụt trở về.
Lý Đa Tộ nói:
- Tấn công Bình gia thung lũng?
- Không sai!
Mã Kiều vọt tới bản đồ trước, chỉ điểm lấy nói:
- Đại tướng quân mời xem, từ nơi này đến Bình gia thung lũng, có một con đường khác, không cần đi qua Mã thành. Bọn họ phải công thành, chúng ta theo bọn hắn đi công; bọn họ phải mai phục, chúng ta cũng theo hắn đi mai phục, chúng ta trực tiếp vây lại đường lui của bọn hắn!
Mã Kiều kích động mà nói:
- Chúng ta trước dò xét Bình gia thung lũng, đem lương thảo đồ quân nhu của bọn họ một mồi lửa đốt rụi, sau đó lập tức trở về Thiên Kim Dã thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2009045/chuong-743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.