Mã Kiều nguyên bản lo lắng người Khiết Đan kỹ thuật bắn cung lợi hại, lúc này lại thấy tài bắn của chúng hết sức bình thường, dũng khí tăng gấp bội, lập tức hạ lệnh tiến công thần tốc. Đợi đến khi bọn họ vọt tới trên sờn núi. Những mũi tên thưa thớt từ trên núi đã ngừng lại, Mã Kiều lập tức tăng tốc độ, là người đầu tiên tiến vào tuyến phòng ngự của người Khiết Đan. Vung lên hoành đao, xung phong giết địch.
Chờ y xông vào quân địch mới phát hiện, thủ quân trên núi tuy số lượng mấy trăm người, nhưng binh khí hỗn độn cũ nát, trường đao sứt mẻ, đinh ba, mộc côn, muôn muôn vẻ, không sao đếm hết, quân địch quần áo tả tơi, mặt mày xanh xao, động tác dường như chẳng có chút sức lực nào.
Đao pháp của Mã Kiều trong quân ngũ cũng coi như nhất đẳng cao thủ, mắt thấy chiến lực của quân địch không mạnh, y dứt khoát vứt bỏ tấm khiên, hai tay múa đao, một đường liều chết tiến lên, thân nhanh như hổ, đao nhanh như gió, cũng không cùng quân địch giằng co, chỉ là tận lực gây ra hỗn loạn, tạo điều kiện cho nhân mã của y xông lên sườn núi.
Rất nhanh, toàn bộ đội đao khiên đều xông lên sườn núi, tiếp đó đội cung nỏ cũng rút chủy thủ gia nhập trận chiến, đội dự bị phòng thủ ở giữa sườn núi thấy tình hình này, lập tức xông lên sườn núi theo như an bìa lúc đầu, nhưng không đợi cho bọn họ gia nhập chiến trận, những tên lính Khiết Đan nhìn như ăn mày kia liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008980/chuong-715-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.