Miệng là bộ phận gợi cảm nhất có thể của người phụ nữ, khẽ nhếch lên hoặc là bĩu môi, hoặc là cắn, mở miệng đều có một loại phong tình không giống nhau. Lúc này, giữa đôi môi khêu gợi của Thái Bình công chúa, đang có một vật đỏ hồng nhẹ nhàng liếm qua, đó là cái đầu lưỡi linh hoạt của nàng.
Nàng muốn bắt được con mồi của nàng, giống như một đóa hoa ăn thịt người, dựa vào không phải là tốc độ, dùng không phải là răng nhọn móng sắc, mà là sự hấp dẫn xinh đẹp của nàng.
Hai cặp môi dần dần hôn vào nhau, cách biệt giữa đôi môi là một khoảng tà dương,chặt chẽ không chút khe hở, đâu sợ là có ánh sáng xuyên vào.
Hơn nữa, một đôi bóng người dần dần ngã xuống trời chiều, tà dương, núi xa, cánh lâm, ánh nắng chiếu, mặt cỏ khô vàng, xe ngựa hoa mỹ, một nam, một nữ, còn cả một con hắc mã bóng loáng, đan vào nhanh thành một thể thống nhất, có những hình ảnh xinh đẹp, gió dịu dàng lướt qua bức tranh…
Con ngựa gặm nhấm cỏ khô trên mặt đất, ăn hết cỏ trong miệng, nó lại lững thững bước về phía trước vài bước, thế là xe lúc thì đi lúc thì dừng lại trong rừng, không mục đích, đâu có cây cỏ tốt tươi, xe sẽ đi về đâu, chủ nhân trên xe không để ý tới nó.
Cửu địch quan quá vướng víu, không đợi Dương Phàm gỡ xuống, Lý Lệnh Nguyệt liền gỡ nó xuống trước, để mái tóc rơi xuống như thác nước, tiện tay vứt cửu địch quan sang một bên, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008831/chuong-648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.