“Bệnh” Dương Phàm đã khỏi rồi, chỉ ý của Hoàng đế đã truyền tới, hắn không có lý gì mà tiếp tục ở lại Trường An, lập tức phải trở về Lạc Dương.
Vì thời gian đã muộn, Dương Phàm và Cao công công hẹn sáng sớm ngày hôm sau khởi hành, mời Công Tôn tiên sinh dàn xếp chỗ ở cho Cao công công, Dương Phàm liền quay về chỗ mình, nói cho Tiểu Man và A Nô biết.
Tiểu Man nghe xong có chút không muốn, nhưng đã trải qua đại nạn, nàng cũng biết không thể giải quyết việc bằng tình cảm, do đó chỉ ôm chặt đứa bé, u oán nói:
- Lang quân đi lần này, tất cả đều phải cẩn thận! Để A Nô đi cùng huynh, bên cạnh có nhiều người chăm sóc, sẽ an toàn hơn. Khương công tử đã chạy thoát, muội ở lại Trường An, rất an toàn.
Dương Phàm nói:
- Nàngkhông thể về Lạc Dương cùng ta sao?
- Dạ?
Tiểu Man bỗng ngẩng đầu, có chút kinh ngạc, lại không dám tin, sợ hãi xác nhận:
- Muội....muội… có thể sao?
Dương Phàm nhẹ nhàng kéo nàng vào lòng, thương yêu nói:
- Yên tâm đi! Vốn dĩ, ta đưa nàng tới Trường An, là lo lắng nàng ở Lạc Dương sẽ không an toàn. Nhà chúng ta không thể ngăn cản được những cao thủ võ nghệ cao cường kia! Còn ta lại không thể lúc nào cũng ở bên cạnh nàng. Nhưng, lúc này khác xưa rồi.
Nói tới đây, trên mặt Dương Phàm lộ ra một thần sắc tự hào.
A Nô chợt tháo phong tiêu trên vách xuống, trầm giọng nói:
- Bên ngoài có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008790/chuong-628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.