Lão Phương Trượng của Từ Ân tự đi dạo cùng Lý Mộ Bạch tới Phù Dung viện, dần dần đi tới phía dưới Đại Nhạn tháp.
Lão Phương trượng cười nói;
- Báo cho Lý lão thí chủ được biết, Vi lão thí chủ, Bùi lão thí chủ hôm nay cũng tới Từ Ân tự bái Quan Âm đại sĩ, bọn họ còn đang trên Đại Nhạn tháp, Lý lão giáo chủ muốn gặp họ không?
Lý Mộ Bạch hừ một tiếng, nói:
- Mấy lão già đó, mặt mày đáng ghét, ăn nói không có gì thú vị. Ta sẽ không gặp, đi dạo khắp nơi, sau khi bái lạy Quan Âm đại sĩ, lão phu sẽ trở về.
Lúc nói chuyện, hai người đi vào trong miếu thờ Quan âm đại sĩ, bên trong đang có một người dâng hương cúng bái, miệng lẩm bẩm cầu xin:
- Nam mô đại từ đại bi quảng đại linh cảm xin quan âm bồ tạt ước gì được nấy.
Lão phương trượng không nhận ra họ là ai, vội vàng nháy mắt với tăng nhi đang tiếp khách, để gã lui sang một bên, nhường đường cho Lý lão thái công, không ngờ khách tăng đó chưa tiến lên, Lý Mộ Bạch “a” một tiếng, cười nói:
- Đây chẳng phải là Dương lang trung sao? ngươi cũng là đệ tử Ngã phật sao?
Dương Phàm cầu xin đã xong, vừa mới cắm ba nén nhang vào lư hương, sau đó nghe thấy phía sau có người nói chuyện, quay đầu nhìn lại, vội vàng thi lễ:
- Vãn bối Dương Phàm, tham kiến Lý lão thái công.
Lạy đã xong, Dương Phàm nâng người lên, mỉm cười nói:
- Đương kim thánh thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008784/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.