Đại Thực mã cao to uy vũ, là thứ mà các danh gia vọng tộc thậm chí cả tướng lĩnh quân đội đều yêu thích. Một con bảo mã ngàn vàng khó cầu. Nhưng bảo mã đến từ các nước Tây Vực, đều bị Tây Đột Quyết độc quyền, đã rơi ngược cả vào tay Thẩm Mộc.
Không chỉ ngựa, mà còn cả lạc đà.
Lạc đà là chiếc thuyền trên sa mạc. Thẩm Mộc đầu tư vốn cho mười thị tộc Tây Đột Quyết, giúp hắn độc chiếm hơn tám phần mối buôn bán lạc đà ở Tây Vực. Mà lạc đà không chỉ là công cụ di chuyển nhanh nhất cũng như an toàn nhất cho các thương đoàn khi đi qua sa mạc hoặc cao nguyên hoang sơ, mà hơn nữa sau khi quân đội triều đình một lần nữa mở rộng đến An Tây tứ trấn, ảnh hưởng vươn xa đến khu vực Hoàng Hà thì số lượng lạc đà yêu cầu cũng ngày càng tăng lên.
Ngựa Đại Thực tuy tốt, nhưng giá cả quá cao, quân đội Đại Đường không thể trang bị với số lượng lớn, nên chiến mã quân dụng thông thường vẫn chủ yếu là giống ngựa Mông Cổ thấp bé. Đại Đường cũng tự nuôi ngựa, nhưng số chiến mã nuôi dưỡng được còn lâu mới đáp ứng đủ nhu cầu của quân đội, mỗi năm cần phải nhập hàng loạt chiến mã, vốn là từ Tây Đột Quyết và Hồi Hột.
Còn Tiểu Phi Tướng Trương Nghĩa tung hoành khắp Tây đột quyết làm mã phỉ mấy năm nay, trong lúc bất tri bất giác đã thiết lập quan hệ với mấy thương gia cung ứng ngựa lớn nhất Tây Đột Quyết và Hồi Hột.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008731/chuong-600-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.