Dương Phàm cũng không ở lại Miêu trại quá lâu.
Sau khi Lưu Quang Nghiệp chết, họa lớn và náo động tại Man Châu liền tuyên cáo giải trừ. Tạ Man cùng với Ô Man, Bạch Man, thậm chí đến cả Ly Liêu của Lĩnh Nam Đạo mà nói tính tình ôn hòa nhu thuần hơn. Khi Dương Phàm đuổi tới Man Châu thì đại loạn vừa mới nổi lên manh mối, lập tức liền bị hắn dùng thủ đoạn lôi đình bình ổn xuống, cho nên nhiễu loạn nơi này không lớn bằng Diêu Châu.
Kế tiếp, Dương Phàm phải đi Lĩnh Nam rồi.
Lúc Dương Phàm đang ở Diêu Châu, chiến loạn tại Lĩnh Nam đã bắt đầu.
Từ Kiếm Nam đạo đến Kiềm Trung Đạo, lại đến Lĩnh Nam Đạo, từ tây sang đông, lực khống chế của triều đình từng bước tăng mạnh. Tuy rằng Ly Liêu đoàn kết, nhưng lực lượng vũ so với binh mã triều đình yếu nhược nhỏ bé hơn rất nhiều. Dương Phàm mặc dù vẫn còn chưa rõ tình huống Lĩnh Nam Đạo trước mắt như thế nào, nhưng khả năng lớn nhất mà hắn phỏng chừng đã được xác định.
Rất có thể "phản loạn" đã được bình ổn, lực lượng bộ tộc Ly Liêu không đủ để đối kháng triều đình, rất có thể bọn họ đã đầu hàng rồi, cho dù hiện tại Dương Phàm vội vàng tiến đến, thì cũng chỉ có thể thấy cảnh hoàng tàn khắp nơi, ngập trong máu tanh, nhìn Vạn Quốc Tuấn kia dương dương đắc ý, cười to càn rỡ mà thôi.
Nhưng Dương Phàm nhất định phải đi, nơi đó chiến đấu tuy rằng đã kết thúc, nhưng quan hệ đến chiến dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008630/chuong-553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.