Ngày hôm qua, sau khi đã gặp được A Nô Dương Phàm cũng không hề vội vã đến am tìm nàng, là vì hắn nghĩ phải giải quyết "vụ án Lương vương bị ám sát" trước đã, nếu không thì Đường Túng cứ dẫn theo đám sai nha phủ Lạc Dương cả ngày kè kè bên cạnh, há chẳng phải ảnh hưởng đến kế hoạch lớn theo đuổi nữ nhân của hắn sao.
Sau khi đã suy nghĩ ổn thỏa phải giải quyết "vụ án Lương vương bị ám sát" như thế nào, Dương Phàm lại suy nghĩ một chút xem nên làm sao để khiến A Nô thay đổi suy nghĩ. Nghĩ đi nghĩ lại, Dương Phàm cảm thấy cũng chỉ còn có thể dùng cái cách mà cổ nhân vẫn thường dùng... -"liệt nữ sợ triền lang", câu châm ngôn mà cổ nhân đã lưu truyền mấy ngàn năm, tất phải có cái lý của nó.
Bởi vậy, hôm nay sau khi trông thấy A Nô, nếu nói Dương Phàm gần như đã làm một loạt trò hề, thì đó đều là do hắn hao tâm tổn huyết suy nghĩ ra. Dương Phàm mắt thấy A Nô bị hắn chọc cho vừa buồn cười vừa tức giận, càng biết rằng sự phòng bị của A Nô đã có chút buông lỏng, hắn đang nghĩ phải nhân lúc còn nóng mà rèn sắt thì Định Tính sư thái bỗng nhiên dẫn theo một đám lão ni cô, trung ni cô, tiểu ni cô đến tìm.
Đám ni cô vây tròn xung quanh Dương Phàm, Định Tính sư thái chắp tay trước ngực nói:
- Túc hạ đã nắm giữ pháp chỉ của hộ quốc pháp sư, đương nhiên là tăng trực của phật gia ta. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008406/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.