Con đường nhỏ quanh co dẫn lối đến chốn xa thẳm, xung quanh nhà chùa hoa cỏ mọc sum xuê rực rỡ.
Sự trang nghiêm và khoáng đạt của đại miếu Am Tịnh Tâm, chùa Bạch Mã, và chùa Thiên Cung đều không giống nhau, trong Am Tịnh Tâm đình đài lầu tích, cầu nhỏ nước chảy, mà ngay cả tòa bảo tháp bảy tầng không cao lắm, cũng đều hiện ra những đường nét đẹp dịu dàng, nhìn thấy kiến trúc đơn giản trong miếu, Dương Phàm liền biết, đây là một ngôi tư miếu, ít nhất thì ban đầu lập miếu là một ngôi tư miếu.
Ngôi miếu nhỏ như vậy, đa phần là do một số gia đình giàu có có con gái muốn nương nhờ cửa Phật, quyết chí xuất gia, nhưng họ không nỡ để con gái đi làm một ni cô nhỏ bé trong một ngôi miếu lớn, mới bỏ tiền ra xây cho con một ngôi miếu thờ.
Những cô gái được nuông chiều từ nhỏ này cho dù không màng danh lợi, cũng không ham muốn hưởng thụ vật chất, nhưng cũng không thể làm những việc nặng nhọc, bảo cô ta phải hàng ngày dầm mưa dãi nắng, để cô ta giặt quần áo nấu bữa ăn, sẽ làm thô ráp đi những ngón tay ngọc ngà thon thả, làm sao chịu nổi nỗi khổ cực như thế, nhà đó bèn tự bỏ tiền ra xây cho cô ta một miếu nhỏ, miếu xây xong cô ta sẽ thành am chủ.
Một số gia đình chú trọng một chút, sẽ mời một vị lão ni cô lưu lại chùa này, nhận con gái của gia đình làm đồ đệ. Nhưng đồ đệ này nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008403/chuong-443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.