Dương Phàm mày nhàu lên.
Trong rừng lá cây rơi xuống. Ở nơi đây loại cây chủ yếu là cây Đu và cây Dương là chính, lá đầu cành xanh biếc, gió thổi làm những chiếc lá đã hơi vàng rụng xuống khỏi cành cây, xoay xoay mấy vòng mà rơi xuống trên mặt đất, lặng lẽ tụ thành một đống.
Bước chân của hai người dẫm lên, không có tiếng lá cây vỡ vụn, chỉ có âm thanh sàn sạt cứ như tằm ăn dâu.
Hai người ở trong rừng khi đi tới vòng thứ hai, Phùng Tây Huy đã nói lại toàn bộ tiến trình sự việc.
Sau khi Phan Quân Nghệ chết, án tử được trình lên phủ Lạc Dương, ngoài các vụ án mưu phản ra, các vụ án khác không thể vượt cấp kiện lên trên, nhất định phải đi theo trình tự này.
Sau khi phủ Lạc Dương tiếp nhận đơn kiện, với lý do phụ thân của Phan Quân Nghệ là Hình Bộ Khảo Công Viên Ngoại Lang, bản thân hắn lại là tú tài, bên người có công danh, nên chưa thẩm tra xử lý mà đem chuyển án tử này đến Đại Lý Tự.
Trong phân chia chức linh tại Tam Pháp Tư, Đại Lý tự phụ trách thẩm tra xử lý các vụ án liên quan đến quan viên tại kinh thành, ngoại trừ những vụ án được Hoàng Đế đặc chỉ đích thân thẩm tra xử lý.
Ví dụ như Dương Tâm là quan ở kinh thành, ông ta phạm tội mưu phản, theo lý là do Đại Lý Tự thẩm tra xử lý, nhưng Hoàng đế chỉ định do Ngự Sử Đài thẩm tra xử lý, Đại Lý Tự liền không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008365/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.