Chương trước
Chương sau
- Đồng phỉ cáo thư sao? Trẫm thiết lập Đồng phỉ cáo thư vốn là để kiêm thính tắc minh, nhưng những năm gần đây, chứa nhiều cáo thư, hoặc là những cáo việc không có căn cứ, tra ra đều là giả dối, hoặc là chỉ là một số việc rườm rà ở dân gian, điều này cũng phải trình báo Ngự tiền, làm trẫm xem mà mệt mỏi. Hiện giờ ngươi lại có ý đem việc này báo lên, vậy có điểm gì đặc biệt không?

Giọng của Võ Tắc Thiên có chút mệt mỏi, rõ ràng là không có hứng thú đối với việc này.

Đồng phỉ, được thiết lập một pho tượng ở trong cung, triều đình và phố chợ kinh thành, nó tựa như một cái hòm tố cáo, định kỳ sẽ có người đến mở ra, lấy mật báo ở trong đó trình báo Ngự tiền.

Võ Tắc Thiên thiết lập Đồng phỉ vốn là đả kích đối thủ. Thời điểm trước khi bà lên ngôi vị Hoàng đế, bà cực kỳ mẫn cảm, nhận thấy rất nhiều triều thần tại triều đình có lòng trung thành với Lý Đường, một khi sơ sẩy, bà có thể lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục, vì thế mới thiết lập Đồng phỉ, nhận mật báo.

Ngay tại lúc bà trọng dụng đám ác quan Chu Hưng, Lai Tuấn Thần, Tác Nguyên Lễ, dựa vào mật hàm Đồng phỉ tố giác đối tượng, mà khéo léo liên kết với nhau, trước sau tru sát mấy trăm nhà văn võ đại thần triều đình và hoàng tộc Lý Đường, giết quan viên dưới Thứ sử, Lang tướng nhiều vô số kể, đây chính là đạo cụ quan trọng để bà cướp lấy chính quyền.

Nhưng hiện tại Đồng phỉ đã mất đi tác dụng vốn có của nó.

Tuy rằng Võ Tắc Thiên tin tưởng vẫn có nhiều đại thần âm thầm gây rối, nhưng bà tin dựa vào lực lượng hiện tại mà mình nắm giữ và Tam Pháp Tư là có thể đủ lực để đối phó. Đồng phỉ ngoài tác dụng tố giác còn là công cụ cho các thế lực chính trị tàn sát lẫn nhau, cho nên bà đã lâu rồi không quan tâm tới việc nhận thư từ Đồng phỉ đưa tới.

Hiện tại, một số cáo thư Đồng phỉ đều trực tiếp giao cho Tam pháp tư xử lý. Mà giờ đây Võ Tắc Thiên đã già nua lớn tuổi, ngay cả tinh lực xử lý tấu chương cũng không đủ, đâu còn rảnh rỗi mà đi đọc số lượng cáo thư nhiều như cát trong biển kia.

Nhưng bà thiết lập Đồng phỉ vốn mục đích là đả kích đối thủ, nhưng có thể lợi dụng Đồng phỉ lại không chỉ là ác quan và gian thần, mà người nào cũng đều có thể gửi thư khiếu nại đối với một nơi thể hiện dân ý dân tâm kia nên bà ít nhiều cũng đã khách quan hiểu được.

Nhưng bà lại không biết, khi bà thấy đã không cần mượn dùng Đồng phỉ để trợ giúp nữa, thì quan lại mang dị tâm vây xung quanh bà càng nhiều, bao gồm cả tay sai nanh vuốt do một tay bà bồi dưỡng đào tạo nên. Tai mắt của bà đã hoàn toàn bưng bít mọi việc trước mặt bà, bởi hết thảy tin tức đều chỉ do những kẻ có dị tâm này cung cấp cho bà.

Chiết Trúc hạ thấp người xuống nói:
- Vâng, phong cáo thư này đến từ chính cung thành. Bởi vì hai điểm trong đó làm tiểu thần cảm thấy hẳn nên đem phần cáo thư này trình báo lên bệ hạ.

Võ Tắc Thiên nhiều ít có chút hiếu kỳ:
- Hai điểm?

Chiết Trúc nói:
- Điểm thứ nhất, thân phận của người viết cáo thư này chỉ là một quan nô, tuổi vẫn chưa tới mười tuổi, điều này làm thần vô cùng hiếu kỳ. Điểm thứ hai, thân phận của những người được kêu oan trong thư cũng không bình thường, cho nên thần cảm thấy...không nên chuyển giao cho Tam pháp tư.

Võ Tắc Thiên hơi hơi nhăn đầu lông mày, không vui nói:
- Chưa tới mười tuổi, hơn nữa còn là một quan nô? Mười tuổi thì có thể hiểu được chuyện gì chứ? Thân là một quan nô mà lại đi tố cáo, chắc chắn là tố cáo Tam pháp tư chấp pháp bất công, kêu oan cho người nhà của mình rồi. Trẫm không xem, kẻ đó không tin tưởng Tam pháp tư của Trẫm, vậy thì trẫm yêu cầu chuyển thư đó cho Tam pháp tư xử lý đi.

Chiết Trúc liếc nhanh sang Lý Chiêu Đức. Lý Chiêu Đức hơi cụp hai mắt xuống, Chiết Trúc lấy hết dũng khí, lại bẩm báo nói:
- Bệ hạ, kỳ lạ là ở chỗ, đứa bé này lại không kêu oan cho người nhà của mình, mà là vì một vài vị đại thần trong triều bị phán là có tội.

Lý Chiêu Đức chen lời nói:
- Bệ hạ, lão thần cũng rất tò mò với cáo thư của đứa trẻ mười tuổi này. Sao bệ hạ không xem thử, coi như là giết thì giờ giải sầu cũng được. Lão thần cũng muốn xem náo nhiệt…

Lý Chiêu Đức vuốt râu, lại mỉm cười nói:
- Tin rằng nếu Tam pháp tư chấp pháp nghiêm minh không chê vào đâu được, cũng sẽ không vì cáo thư này mà thanh danh bị bôi nhọ đâu.

Giai đoạn này, Võ Tắc Thiên và Lý Chiêu Đức đang là Quân – Tướng hợp tác, nên bà đối với lời nói của lão Võ Tắc Thiên có chút nghe theo, giờ thấy Lý Chiêu Đức cũng cảm thấy hứng thú, Võ Tắc Thiên liền bất đắt dĩ nói:
- Đã vậy thì mang cáo thư tới để trẫm xem.

Tiểu Hải nhận phong mật thư trong tay Chiết Trúc, hai tay dâng lên trước mặt Võ Tắc Thiên. Võ Tắc Thiên rút cáo thư ra xem một nửa thì sắc mặt liền thay đổi. Sắc mặt của bà âm tình bất định sau một lúc lâu, trầm giọng hỏi:
- Tiểu đồng này hiện đang làm nô tại Tư Nông tự?

Chiết Trúc đáp:
- Vâng!

Võ Tắc Thiên nói:
- Dẫn nó tới gặp trẫm!

Trong mắt Chiết Trúc rất nhanh hiện lên tia vui mừng, vội vàng hạ thấp người nói:
- Tuân chỉ!

Chiết Trúc khom người lui ra, Võ Tắc Thiên chậm rãi thở dài, đem mật thư đưa cho Lý Chiêu Đức, nói:
- Chiêu Đức, ngươi cũng xem đi!

Lý Chiêu Đức vội vàng đứng dậy, tiếp nhận mật thư trừ trong tay Tiểu Hải, mở ra đọc.

Thật ra, hôm nay quan nô Tư Nông tự cử cáo đại thần, toàn bộ hành động là vì kêu oan cho các đại thần. Lão đã biết trước khi việc diễn ra, để đảm bảo Võ Tắc Thiên nhất định sẽ tiếp kiến tiểu đồng này, lão hôm nay tới điện Võ Thành tất gặp Thiên tử, chính là để tiếp ứng bất cứ lúc nào.

Tiểu đồng cử cáo Đồng phỉ này là con trai của Tể tướng Nhạc Tư Hối. Vị tể tướng Nhạc Tư Hối kia cũng sa sút thật nhanh. Võ Tắc Thiên sau khi xưng đế đã sửa niên hiệu, một năm chưa hết mười hai tháng thì một nửa đã đổi niên hiệu mới rồi. Qua mấy năm thì Nhạc Tư Hối được bổ nhiệm làm tể tướng, nhưng vì năng lực không đủ nên bị bãi tướng cùng với Phó Du Nghệ.

Kết quả chỉ trở thành Tể tướng được nửa năm, Nhạc Tư Hối cũng bởi vì "Mưu phản" mà bị xử tử. Người phá án lại đúng là Lai Tuấn Thần. Phụ nữ trong nhà đều bị sung vào cung đình làm nô tì, con trai tròn mười lăm tuổi cũng toàn bộ xử trảm rồi, đứa bé này bởi vì tuổi còn quá nhỏ, chưa tới tuổi để xử tử, cho nên sung nhập Tư Nông tự làm quan nô.

Kết quả hoạt động của đám người Triệu Du chính là lợi dụng đứa trẻ này để giải quyết lại vụ phản án mưu phản, giữ thể diện cho Võ Tắc Thiên. Lý Chiêu Đức và Ẩn Tông cũng không có quan hệ gì, tuy nhiên một số quan viên tìm lão ta, quanh co đề xuất việc này, Lý Chiêu Đức lập tức mở miệng đáp ứng.

Địch Nhân Kiệt, Nhâm Tri Cổ bọn người là nhân vật phái trung kiên cần bảo vệ, là cùng đảng với lão, lão đương nhiên phải bảo vệ, chỉ có điều trong khoảng thời gian ngắn lão cũng không tìm được cơ hội thích hợp mà thôi. Hiện giờ có cơ hội này, lão đương nhiên sẽ không bỏ qua; về phương diện khác, Lý Chiêu Đức cũng cực kỳ căm hận đối với ác quan thuộc Tam pháp tư này, cho dù không nghĩ cho việc đám người Địch Nhân Kiệt, Nhâm Tri Cổ bị hàm oan bỏ tù, thì lão cũng phải tận hết sức lực để đả kích chống lại.

Huống chi, đám ác quan kia còn tồn tại, thì cũng là một sự uy hiếp nghiêm trọng đối với lão. Các tể tướng trước sau được Võ Tắc Thiên đăng cơ cất nhắc lên, hiện tại chỉ còn lại có lão và Võ Thừa Tự là chưa gặp phải cảnh lao ngục tai ương, nhưng chỉ cần đám ác quan này còn tồn tại, thì vận may của lão cũng không phải là mãi mãi.

Lý Chiêu Đức đã phát hiện tại trong phong ba sóng gió chính trị liên tiếp này, sở dĩ lão bình yên vô sự, một nguyên nhân chủ yếu lại là bởi vì tính tình lão bạo liệt, luôn thích ra mặt công khai chống đối lại với đám ác quan này.

Lúc trước, Vương Khánh Chi dẫn dân chúng vào kinh sư thỉnh nguyện, thỉnh cầu lập Võ Thừa Tự làm Hoàng tử, là lão trượng sát Vương Khánh Chi, sau đó mới mật tấu, khiến Võ Tắc Thiên miễn đi chức Tể tướng của Võ Thừa Tự.

Lão cũng không chút hài lòng đối với những quan viên Hình Bộ, Đại Lý Tự, Ngự Sử đài. Hiện giờ trong Tam Pháp Tư thì Ngự Sử đài thế lực lớn nhất, mà lão năm đó từng đảm nhiệm Tả thừa Ngự Sử, là tiền bối của Lai Tuấn Thần, hiện giờ lại vị cư Tể tướng, mà trong thời điểm này ác quan hoành hành, người nào cũng đều sợ ác quan mưu hại, thì chỉ có lão đủ dũng khí nhất.

Mà lão lại công khai xung đột với nhóm ác quan, làm cho Hoàng đế thấy rõ quan hệ giữa lão và quan viên Tam pháp tư ác liệt đến thế nào, điều này trái lại lại trở thành ô dù lớn nhất cho lão. Bởi vì các ác quan đều hiểu rõ, có ba loại người không thể đắc tội, bởi vì đắc tội với loại người này rất dễ tự gây phiền phức cho mình.

Một loại người là mạnh hơn ác quan, thủ đoạn cao minh hơn, và dễ dàng cắn trả.

Một loại là được Hoàng đế cực kỳ tín nhiệm, ở đây nhấn mạnh là tín nhiệm, mà không phải là trọng dụng. Người được Võ Tắc Thiên ủy thác trọng trách, cố nhiên cũng phải lấy được sự tín nhiệm của Võ Tắc Thiên, nhưng dù căn cứ chủ yếu nhất vẫn là năng lực của kẻ đó, mà hắn chưa chắc sẽ là người được Võ Tắc Thiên tín nhiệm nhất.

Được trọng dụng nhất và tín nhiệm nhất là là hai chuyện khác nhau, cho nên, Tể tướng có thể chỉnh, giống như loại người như Tiết Hoài Nghĩa, Thượng Quan Uyển Nhi, vi Đoàn Nhi có tình cảm riêng tư đặc biệt thân mật với Võ Tắc Thiên, thì bọn họ sẽ kính trọng nhưng giữ khoảng cách.

Một loại cuối cùng là người như Lý Chiêu Đức vậy rồi. Quan hệ giữa lão và nhóm ác quan đặc biệt ác liệt, nhưng vừa rồi nhóm ác quan không dám công khai bộc lộ ra là muốn lật đổ lão, bởi quan hệ ác liệt giữa bọn họ ở mức nào Hoàng đế hiểu rất rõ ràng. Người như vậy, ngươi muốn chỉnh hắn, rất dễ dàng làm cho Hoàng đế nhìn ra ngươi là lợi dụng việc công để trả thù cá nhân.

Cho nên, ngay cả Địch Nhân Kiệt bị Lai Tuấn Thần bày mưu hãm hại thì ngược lại Lý Chiêu Đức lại vẫn chủ động vượt qua được phong ba sóng gió mà nhóm ác quan tạo nên. Chủ ý của bọn họ là muốn làm suy yếu những vây cánh xung quanh Lý Chiêu Đức, không phải vạn bất đắc dĩ, bọn họ không muốn xung đột chính diện với lão.

Những điều mà bọn họ bịa đặt ra vốn không thể kín kẽ như bưng được, nếu chẳng may Hoàng đế bởi vì Lý Chiêu Đức liên quan tới vụ án mà thật sự điều tra, bắt bọn họ để tra xét thì phải làm sao? Cho nên, bọn họ không muốn phạm nhân trong danh sách mà bọn họ bịa đặt ra có tên Lý Chiêu Đức. Hiện giờ Lý Chiêu Đức ở trong lòng đám ác quan chính là một đống phân chó thối, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, ai cũng không muốn đạp lên đôi giày quan của mình.

Nhưng mà, cục diện kiểu này đối với Lý Chiêu Đức mà nói cũng không thể kéo dài được nữa. Hiện giờ lão là Tể tướng đứng đầu, cây to đón gió, nếu muốn tránh những đả kích ngấm ngầm hay công khai này, mà xuất phát từ ích lợi cá nhân của lão, lão cũng cần gạt bỏ ác quan này. Bởi đó, lần này lão lại một lần nữa phát động phản công, cứu vớt đám người Địch Nhân Kiệt ra tù để có thể liên kết với nhau.

Rất nhanh, đứa con của Nhạc Tư Hối đã bị dẫn tới. Con trai của Nhạc Tư Hối hiện giờ làm nô tại Tư Nông tự. Tư Nông tự là Nha môn chưởng quản lương thực tích trữ, quản lý nhà kho cùng với sự vụ phân phát bổng lộc lộc gạo cho quan viên triều đình. Nha môn này nằm trong phạm vi Hoàng thành, cách cung thành cũng không xa.

Võ Tắc Thiên nhìn tiểu đồng chín tuổi mi thanh mục tú quỳ gối trước mặt mình, uy nghiêm nói:
- Ngươi chính là con trai của Nhạc Tư Hối? Bé con, ngươi tố cáo Lai Tuấn Thần chấp pháp bất công, hãm hại đại thần, có chứng cớ gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.