Trước cửa Dương phủ, người sai vặt nghển cổ nhìn xa xa, đợi đến khi a lang và đại nương tử cùng song song cưỡi ngựa đến thì lập tức quay vào trong phủ mừng rỡ hô:
- A Lang và đại nương tử đã về rồi!
Dương Phàm tới trước cửa phủ thì ghìm cương ngựa, còn chưa kịp xuống đã nhìn thấy cửa phủ mở rộng, nhóm nam phó nữ tỳ đứng làm hai hàng chỉnh tề trong phủ, lão quản gia tóc trắng xóa đứng ở đằng trước, giọng cung kính:
- Chúc mừng a Lang bình an hồi phủ!
Hai hàng nam nữ nô bộc phía sau cùng hô:
- Chúc mừng a lang bình an hồi phủ.
Dương Phàm vừa bực mình vừa buồn cười, nói với Tiểu Man:
- Đang yên lành, sao lại làm phô trương như vậy, làm người ngoài nhìn vào chê cười cho.
Tiểu Man mắm môi, nói:
- Đây chắc không phải là người ta bảo làm đâu.
Nhóm người làm Dương phủ này chính là hành động tự phát đứng ở cửa đón ông chủ đấy. Dương Phàm không chỉ là chỗ dựa cho Tiểu Man, mà còn là chỗ dựa cho mọi người trong Dương gia. Thiếu đi ông chủ, mọi người sao không lòng người bàng hoàng chứ.
Lại nói, Dương Phàm phạm phải “tội mưu phản”. Nếu tội danh được xác lập, người hầu bọn họ cũng sẽ bị sung làm quan nô, tuy nói quan nô cũng là người hầu, tuy vẫn là nghề cũ, nhưng mức độ tự do còn ít hơn. Hiện giờ Dương Phàm đã được gỡ tội bình an trở về, đúng là tất cả đều vui vẻ.
Dương Phàm xoay người xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008250/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.