- Đa tạ quân gia à.
Tiểu ni cô bước về phía trước, tuy chiếc áo khá rộng, che bớt cái eo thon, nhưng vẫn lộ ra môt chút phong lưu.
Long Xuyên nhặt làn rau lên, một tay dắt ngựa, đi theo sau tiểu ni cô. Y nhìn cơ thể thon thả lả lướt của nàng, thầm nghĩ:
- Chỉ nghe nói một số thanh lâu đổi thành đạo quan, vừa để tránh quan phủ thu thuế, còn nhắm trúng một số khách có sở thích khác người. Lại không nghĩ còn có người che đậy kỹ viện đổi thành ni am. Đáng tiếc mái tóc của nàng ta. Một mỹ nhân như vậy, lại phải cạo đầu trọc…, hẳn phải có một mùi vị khác.
Tiểu ni cô đi trước , dẫn Long Xuyên biến mất trong ngõ nhỏ.
Sau thời gian một nén hương, trong ngõ nhỏ có một con ngựa đi ra. Trên lưng ngựa có một người ngồi ngay ngắn, mặc một bộ quần áo của Giám thừa Đại Lý tự, đeo một thanh gươm, trên yên ngựa còn chất một cái túi bằng da, Người này có dáng người gầy gò, chòm râu rất uy vũ. Khi “y” ra khỏi ngõ nhỏ liền đi thẳng tới Thẩm phán viện.
Hiện nay cửa chính của Thẩm Phán viện có quan binh canh gác rất nghiêm ngặt. Mỗi người vào Thẩm Phán viện đều bị kiểm tra chặt chẽ. Ban ngày còn như thế, tối đên sự nghiêm ngặt phòng vệ còn khó mà tưởng tượng được.
Một viên kỵ sĩ thúc ngựa đi tới trước cửa Thẩm Phán viện, nhảy xuống ngựa, rồi dắt ngựa sang một bên, buộc vào cọc ngựa. Sau đó y xách một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008228/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.