Tại Điện Võ Thành, Lai Tuấn Thần vô cùng cung kính đứng lên, trước tiên hắn đem lời khai của đám người Tể tướng trình lên Võ Tắc Thiên. Sau khi xem xong, Võ Tắc Thiên ngẫm nghĩ thật lâu, khàn giọng hỏi:
- Nhóm Tể tướng ...... đều nhận tội rồi hả?
Lai Tuấn Thần cất cao giọng nói:
- Thưa vâng, sự thật đã được sáng tỏ, mọi chứng cứ lại vô cùng xác thực, sao bọn họ có thể không nhận được ạ? Nhóm Tể tướng là những người vô cùng thông minh, khi bị bắt đã nghĩ mình đã thất thế, dù có kéo dài được thời gian thì cũng không để bọn chúng thoát tội được, nên bọn chúng thật thà thú nhận!
Võ Tắc Thiên chỉ lời khai cung, nghi hoặc nói:
- Vì sao chỉ có một câu "Phản thị thực" vậy? Vừa không có danh sách của đồng đảng lại không ghi rõ cụ thể và tỉ mỉ chuyện mưu phản diễn ra thế nào?
Lai Tuấn Thần trong lòng căng thẳng nhưng cố làm ra vẻ ung dung nói:
- Tâu bệ hạ, nhóm người của Tể tướng thân nhận ơn vua nhưng lại làm chuyện có lỗi với bệ hạ nên xấu hổ vô cùng. Vì vậy nên thần chỉ tra hỏi qua một lần, bọn họ liền cúi đầu nhận tội. Việc đến nước này nhóm quan Tể tướng chỉ mong được nhanh chết, nên không thể nói gì được. Nhưng dù sao bọn họ cũng là Tể tướng, thần lại không muốn bức bách quá. Tuy nhiên....
Lai Tuấn Thần đưa mắt nhìn trộm Võ Tắc Thiên, thấy bà đang nghe chăm chú lại nói:
- Hầu hết các phạm nhân đều như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008181/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.