Chương trước
Chương sau
Uyển Nhi thoáng giẫy dụa, xoay người lại nghiêm giọng nói:
- Chuyện này huynh nói không có khả năng xảy ra, muốn biết Tể tướng có bất mãn với bệ hạ không, có tâm ý nâng đỡ Thái tử khôi phục giang sơn Lý Đường đều có chứng cứ cả, muốn biết mọi chuyện thật ra như thế nào cần qua thẩm tra mới biết được. Uyển Nhi muội đối với những chuyện này không muốn để ý đến, Uyển Nhi chỉ muốn biết lang quân ý muốn thế nào?

Dương Phàm ngẩn ra lập tức có chút cảnh giác, cố lấy bình tĩnh hỏi:
- Sao Uyển Nhi lại nói ra những lời ấy?

Uyển Nhi nằm sấp nhẹ nhàng ôm lấy ngực hắn, ôm chặt thân thể hắn, nàng nói có chút lo lắng:
- Lang quân nên chú ý làm tốt phận sự của mình thôi, không nên hỏi nhiều đến chuyện quốc gia đại sự. Hiện tại trong thiên hạ này dù là Tôn thất, Vương hầu, nhóm Tể tướng một khi liên quan đến vụ án này cũng dễ dàng mất đi tính mạng. Uyển Nhi ở bên cạnh bệ hạ, những năm gần đây đã tận mắt chứng kiến vì quyền lợi của Vua mà nhiều trọng thần đã rơi đầu, nên Lang quân đừng làm chuyện không nên làm.

Dương Phàm âm thầm cả kinh nghĩ “ Không được rồi, Uyển Nhi thông minh sắc sảo như thế! không chừng bị nàng phát hiện ra gì rồi”.

Dương Phàm vội lấy giọng điệu không quan trọng, ung dung nói:
- Lòng hiếu kỳ thì ai cũng có mà, huynh cũng chỉ tiện miệng mà hỏi thôi, làm sao có chuyện tham dự vào. Chuyện đại sự này chỉ có Tể tướng và Đại tướng quân mới có khả năng tham gia, huynh chỉ là một Lang tướng nho nhỏ cho dù có muốn nghĩ đến cũng không có tư cách, muội không nên suy nghĩ lung tung.

Uyển Nhi nhìn thật sâu vào mắt hắn nói:
- Nếu những lời Lang quân nói là thật lòng thì Uyển Nhi có thể yên tâm rồi. Tham gia vào chuyện này cho dù là quan lớn Tể tướng hay tay cầm trọng binh Đại tướng quân chỉ trong nháy mắt không phải tan thành tro bụi cả sao? Như Vi Tướng, Sầm Tướng, còn có Khâu Thần Tích, không nên đi theo vết xe đổ của những người đó!

- Lang quân, tội mưu phản đối với Quân Vương mà nói xưa nay là chuyện tối kỵ, thà rằng người giết nhầm tuyệt đối không buông tha. Huống chi hiện nay nữ nhân là Đế Vương, bởi vậy thế lực phản đối còn lớn mạnh hơn gấp bội nên đối với chuyện này Người càng xem trọng hơn.

- Huynh xem, hiện giờ ba vị Tể tướng, nhiều quan văn võ tham gia mưu phản thời khắc này rất nguy cấp. Hoàng thượng lúc này chỉ tin tưởng con cháu Võ gia, nhưng trong bất kì tình huống nào người cũng đều triệu kiến Võ Thừa Tự để hắn chủ trì đại cục, còn Võ Tam Tư thì không làm gì cả, đó là vì sao? Hoàng đế nhìn ra dã tâm của huynh đệ Võ gia.

Hoàng đế ngay cả con trai và cháu trai đều đề phòng như vậy, những người khác khi liên quan đến vụ án người có thể tha thứ sao? Bất kể người đó là nhóm Tể tướng hay con cháu Võ gia, Lang quân tốt nhất nên giữ khoảng cách. Còn đối với Thiên tử, Lang quân chỉ cần trung thành với Thiên tử chẳng phải tốt hơn sao, không nên làm gì mạo hiểm.

Dương Phàm khẩn trương nói:
- Ta biết, ta biết, Uyển Nhi, muội không cần lo lắng cho ta. Ta không dính dáng gì đến chuyện này mà.

Uyển Nhi lại muốn nói gì nhưng thôi, cuối cùng nàng chỉ ừ một tiếng nhẹ nhàng vùi đầu vào ngực hắn.

Dương Phàm kết chặt mối quan hệ khắp nơi, mọi chuyện đều diễn ra thuận lợi. Hiện tại mối quan hệ giữa hắn cùng Võ Tam Tư đã đến gần hơn, còn hai thế lực là Tiết Hoài Nghĩa và Thái Bình Công chúa vẫn duy trì tốt đẹp. Chỉ có Uyển Nhi phát hiện ra một vài điều khác thường từ hắn.

Dương Phàm đối với Uyển Nhi không có chút cảnh giác gì cả, còn trước mặt người khác hắn rất chú ý che dấu xu hướng chính trị của mình. Nhưng trước mặt Uyển Nhi hắn không để tâm nói chuyện gì cả, nên nhất cử nhất động của hắn không đề phòng nàng, tất nhiên sẽ để lộ sơ hở.

Tục ngữ có câu “ khó giấu diếm người cùng giường” là vậy. Trực giác của người phụ nữ thật đáng sợ, mọi sự tập trung của họ đều đặt trên người ngươi, mọi cử động của ngươi đều được nữ nhân ấy chú ý không thể nào giấu diếm được. Huống chi, Uyển Nhi ở bên cạnh Hoàng đế mười năm, những chuyện đâm thọt trên quan trường, chuyện lộc lừa dối trá thấy cũng nhiều sao không thể không phát hiện ra điều gì chứ!

Uyển Nhi mặc dù dưới một người trên vạn người, nhưng nàng không có dã tâm chính trị, nàng rất rõ ràng. Từ thân phận cho đến quyền lực đều chỉ có thể đến từ thiên tử, nếu không có Thiên tử làm chỗ dựa cho nàng, thì nàng chỉ là một gốc cây dựa không chỗ dựa vào, một thố hoa tơ trơ trọi chỉ cần một trận phong ba có thể làm nàng gục ngã.

Cho nên nàng rất chú ý đến sự đúng mực, nàng xây dựng thế lực chỉ đủ để bảo vệ bản thân nàng, chưa bao giờ nàng nghĩ đến chuyện muốn hô mưa gọi gió, một tay che trời. Nàng có thể ở bên cạnh Võ Tắc Thiên nhiều năm như vậy nhưng vẫn luôn được sự tín nhiệm và trọng dụng của người, vì nàng từ trước đến giờ luôn xác định chuyện gì là đúng đắn. Thái Bình Công chúa là người mà Võ Tắc Thiên sủng ái nhất, nhưng khi cô biểu hiện sự quan tâm về chính trị lập tức bị cảnh cáo, nói nữ nhân không được nhúng tay vào chính trị. Nếu Uyển Nhi có tâm tư gì khác thì không thể được sống đến ngày hôm nay rồi.

Nhưng hiện tại Uyển Nhi có được hắn, một nam nhân của nàng.

Trước kia nàng chỉ là một sợi tơ tằm dựa vào quyền lực của cây to này, quyền lực này được Võ Tắc Thiên ban cho. Nhưng hiện giờ, nàng lại dựa vào nhiều nhất chính là nam nhân của nàng - Dương Phàm. Mặc dù về quyền lực và địa vị của hắn vốn rất yếu nhưng nàng dựa vào chính là dựa dẫm về tâm hồn, nó làm cho nàng có cảm giác an tâm kiên định, cảm giác an toàn khi dựa vào.

Nàng bên cạnh Hoàng đế nàng giống như nữ Tể tướng vậy, về quyền lực thì nàng không bằng nhóm Tể tướng kia nhưng tin tức quan trọng gì nàng đều biết. Nhưng hiếm khi nào nàng chia sẽ hết mọi chuyện với Dương Phàm. Còn Dương Phàm làm những chuyện gì nàng cũng ít khi nào hỏi đến, không tham dự vào những chuyện của hắn.

Bởi vì nàng cho rằng nam nhân là thái dương còn nữ nhân là ánh trăng. Nam nhân có thể là vầng dương sáng chóa còn nữ nhân có thể ôn nhu làm bạn bên cạnh hắn mà thôi. Cho nên nàng vẫn rất thông minh để tránh những câu hỏi của Dương Phàm. Vì nàng biết, một nam nhân có cá tính, mặc dù là nữ nhân xinh đẹp nhất, đáng yêu nhất nhưng nếu can thiệp vào chuyện của hắn chỉ gây cho hắn sự phiền chán, mà nam nhân của nàng lại là một con ngựa hoang khó thuần được.

Lúc trước nàng giúp Dương Phàm phân tích hai con đường đi, Dương Phàm không chút do dự cự tuyệt nhanh chóng chọn ra một con đường khác, là Uyển Nhi đã biết cá tính của hắn rồi. Nàng liền biết Lang quân của nàng không muốn bị nữ nhân nắm trong tay, cho dù có yêu nhau đi nữa. Hắn là một con ngựa hoang khó thuần, nhưng cũng chính điều này hấp dẫn được nàng. Nàng chưa từng nghĩ sẽ quen một nam nhân nào khác, nàng muốn dùng sự thông minh của mình biến hắn thành một nam nhân bình thường.

Nam nhân của nàng còn khá yếu, nếu lấy năng lực và địa vị của nàng giúp hắn thì sẽ làm hắn bị lu mờ và không được tin tưởng, khiến cho hắn dần dần có thói quen ỷ lại vào nàng, phục tùng nàng hoặc cũng có thể xa rời nàng. Chính vì vậy nàng nguyện yên lặng chờ đợi, làm bạn hắn trên con đường mà hắn chọn.

Nhưng hiện tại, nàng cảm giác được nam nhân của mình đang đi trên một con đường rất nguy hiểm. Nàng không thể nào không khuyên răng hắn phải luôn trung thành, phải khuyên hắn lo hầu hạ Quân Vương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.