Ở Xương Cốc trấn chỉ có một nhà trọ nhỏ, vì nơi này cách Dương Thành chỉ vài chục dặm, trừ phi bị lỡ độ đường, rất ít người sẽ nghỉ trọ lại đây. Chính cái nhà trọ này cũng chủ yếu là dựa vào bán rượu cho những khách qua đường nghỉ chân để kiếm chút tiền.
Vầng trăng sáng nơi chân trời đã treo lên ngọn cây. Lúc này chắc không còn khách đến nữa rồi, chưởng quầy uể oải ngáp dài, đang muốn đi vào nhà sau để nghỉ ngơi, thì từ xa chợt vọng tới tiếng vó ngựa gấp gáp, chợt thấy một con ngựa chạy nhanh tới rồi dừng trước cửa.
Chưởng quầy linh lợi hẳn lên, vội vàng chỉ bảo một tiểu nhị:
- Mau ra ngoài đón khách đi!
Ngựa đến trước nhà trọ thì dừng chân, một người từ trên ngựa phi xuống, động tác cực kỳ mạnh mẽ. Người này mặc đồ kỵ sĩ màu xanh, có hàm ria cá trê rất đẹp, là một người trẻ tuổi phong độ nhanh nhẹn.
- Dắt ngựa đi cho nó ăn một chút, phải dùng loại đậu thượng hạng, túi xách đưa vào phòng trọ của ta.
Người này dặn dò vậy rồi phe phẩy roi ngựa đi vào trong nhà trọ, cất cao giọng nói:
- Chưởng quầy, thu xếp cho ta một phòng trọ tốt nhất, chuẩn bị cho ta hai bàn tiệc rượu thượng hạng.
Điếm chủ sững ra, nói:
- Thưa quan khách, ngài nói là hai bàn tiệc rượu ư?
Người thanh niên khẽ mỉm cười, nói:
- Đúng vậy, một bàn tinh tế một chút, nhưng lại không cần quá nhiều đồ ăn, đưa đến phòng ta. Còn bàn kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008157/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.