Nhất Trọc đạo nhân cười nói:
- Tiết sư vội vàng tới quên chuẩn bị lễ vật chúc mừng. Tiết sư nói, đệ tử của mình thành thân, sao có thể không chuẩn bị lễ vật. Cho nên… trở về chuẩn bị lễ vật rồi… ha ha.
Dương Phàm nghe xong, không nhịn được cười.
Tính cách của Tiết Hoài Nghĩa quả nhiên khiến người khác không dám khen ngợi. Tuy nhiên người này cũng có chút cái gọi là nghĩa khí giang hồ. Mặc dù Dương Phàm khinh thường nhân phẩm của ông ta, càng không muốn học hỏi, nhưng những người luôn hết mực yêu quý hắn như Tiết Hoài Nghĩa, hắn vẫn nên gần gũi.
Nếu Tiết Hoài Nghĩa đã đi rồi, thì Dương Phàm chỉ cần mời Nhất Trọc vào nhà. Nhất Trọc mặc áo cà sa, khác với những hạ khách ở bên trong. Chờ sau khi y ngồi xuống, rượu cũng uống, thịt cũng ăn, tự nhiên, thần thái thong dong, làm cho mọi người càng cảm thấy khác biệt.
Tiệc mừng tiến hành thêm gần nửa canh giờ, chủ trì lại một lần nữa cất cao giọng:
- Hộ quốc Pháp sư, Phương trượng chùa Bạch Mã Tiết Hoài Nghĩa Đại sư tới.
Đám người Dương Phàm lại một lần nữa đi ra cửa nghênh đón, thấy Tiết Hoài Nghĩa mặc áo cà sa đỏ thẫm, đầu trọc lấp lánh dưới ánh đèn, hai bên trái phải là đám người Hoàng Nhất, Hoằng Lục, phía sau còn có một số hòa thượng vai rộng, eo thon, dùng gỗ thập giá và dây thừng khiêng một cây ăn quả ánh vàng rực rỡ, trên cây ăn quả dường như còn treo đèn lồng đỏ lấp lánh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008116/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.