Xem ra bọn chúng cũng biết đội quân Đường ở phía sau là đội quân có khả năng chiến đấu kém nhất, đồng thời chúng cũng muốn cắt đứt một nhánh của đội quân xếp thành hàng dài như rồng rắn của quân Đường. Nếu thành công thì như vậy chẳng khác nào cắt đứt đường lui của quân Đường. Đến lúc đó đội quân Đường như rắn mất đầu, căn bản không thể tháo chạy được trên cánh đồng tuyết rộng lớn này, chỉ có thể để mặc cho người khác chém giết.
Hai hướng quân Đột Quyết từ hai phía của cánh đồng tuyết đâm chéo vào. Binh sĩ vung roi như mưa quất vào mông ngựa. Nhưng chúng nhanh chóng phát hiện mặc cho bọn chúng thúc giục như thế nào, thì tốc độ chạy của ngựa càng ngày càng chậm giống như vó ngựa bị sa lầy vào một hố bùn vậy, không thể ra sức chạy nhanh như trước được. Đang hết sức kinh ngạc thì bỗng nhiên có một tiếng nổvang lên. Trên cánh đồng tuyết xuất hện mấy cái hố lớn. Lúc này có mấy tên kỵ sĩ cả người lẫn ngựa đều bị rơi xuống hố, mấy tên kỵ sĩ đằng sau đang chạy nhanh cũng không hãm được lại vì thế cũng ngã xuống một cách thê thảm.
Bọn kỵ binh Đột Quyết có chút giật mình kinh hãi, đội quân phía sau chậm chạp lưỡng lự không dám xông lên phía trước. Loại tình huống này không chỉ xuất hiện như vậy rồi biến mất luôn mà ngày càng xuất hiện nhiều hơn những hố sụt lún trên cánh đồng tuyết giống như những con quái thú có cái miệng khổng lồ đột ngột từ dưới đất chui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008056/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.