Vạn Sỹ Thanh Nguyên thử thăm dò nhích người ra khỏi lưỡi đao, lắp ba lắp bắp nói: - Ngươi… ngươi là ai, ngươi muốn gì? - Ta… ta là… Hùng Khai Sơn ấp a ấp úng nói không nên lời. Chợt nhớ lời dặn của Cao Xá Kê, gã đột nhiên lại nắm chặt lưỡi đao. Vạn Sỹ Thanh Nguyên nhìn thấy động tác nắm đao của gã, trong lòng hoảng hốt, vội lao tới ôm lấy chân hắn, van xin: - Xin ngươi đừng giết ta. Ta đảm bảo là không nhìn thấy gì hết. Ta chỉ là một quả phụ đáng thương mà thôi, cầu xin ngươi… Nàng ta lao đến ôm, khiến cho gương mặt chạm phải một chỗ đang cương cứng. Thì ra Hùng Khai Sơn đứng ngoài xem cả nửa buổi cảnh Hoạt Xuân Cung, cơ thể đã có phản ứng từ lâu. Vạn Sỹ Thanh Nguyên lập tức nhận ra là mình vẫn còn một chút vốn có thể giữ mạng. Nàng ta lập tức vươn bầu ngực căng tròn của mình lên, cố ý phô bày cặp mông tròn và đôi vú căng cứng của mình, dùng giọng điệu quyến rũ nói: - Ta hầu hạ ngươi, có được không? Hùng Khai Sơn đỏ mặt tía tai, chẳng biết nói sao cho phải. Bà chủ quán rượu chẳng nói chẳng rằng, đưa tay cởi thắt lưng của gã. Hùng Khai Sơn lập tức bị nàng ta nắm lấy điểm yếu, chỉ cảm thấy một cảm giác sung sướng khó tả dậy lên trong lòng, không kìm nổi rùng mình một cái… - Sao còn chưa ra? Bên ngoài, Diệp An bị đánh xỉu đã được vất vào trong xe, trói chặt, nhét giẻ vào mồm, thân mình bị rơm cỏ phủ lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008023/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.