Đêm đã khuya, Tiểu Thất hai cái tay bé nhỏ ôm lấy đầu, hai bàn chân nhỏ cuộn cong lại, nằm giống như con ếch xanh nhỏ, ngủ ngon hết sức.
Đã đến mùa hè, Đóa Đóa sợ nó bị nóng cho nên cho nó ăn mặc khá mỏng. Đóa Đóa lại sợ nó bó tay, bó chân quá cực khổ, cho nên hoàn toàn buông thả ra.
Cũng tàm tạm, tên tiểu tử này tuy rằng mất mẹ từ ấu thơ, ngay cả sữa cũng chỉ được ăn sữa dê, nhưng lại vô cùng khỏe mạnh, ăn uống rất tốt, lúc chơi đùa tất nhiên rất hoạt bát linh lợi, bình thường lúc đang ngủ cũng không làm ầm ĩ, động chân động tay nó cũng không tỉnh.
Đóa Đóa ngồi bên giường còn chưa đi ngủ, nàng đang sửa sang lại quần áo. Thật ra thì cũng không có quá nhiều cái gì để có thể sắp xếp, trong bao quần áo nhét nhiều nhất là tã. Đóa Đóa tính toán, dọc đường đi về phía tây, trên đường không phải lúc nào cũng có thể giặt sạch tã, phơi khô, cho nên cố ý chuẩn bị nhiều một chút.
- Còn thiếu cái gì nhỉ…
Đóa Đóa lấy đồ trong bao quần áo đếm, tính toán trên đường còn nên mang theo thứ gì. Dương Phàm hai ngày nay tranh thủ dành thời gian xuất cung đã nói cho nàng biết hắn phải đi Lũng Hữu. Dương Phàm cứ hai ngày một lần tranh thủ có giờ nghỉ liền xuất cung tới gặp nàng, đưa chút đồ ăn, thăm đứa nhỏ, lúc này đây là trước khi đi muốn sắp xếp cho nàng.
Võ Du Nghi qua quá trình điều tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2007963/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.